Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 4

Tôi nói nhiều lời.

Kéo Tôn Mộng đi tìm bố mẹ, cùng ngân hàng kiểm tra sổ tiết kiệm và sao kê tất các thẻ ngân hàng.

Hơn mười qua, ngoài việc dựa vào trồng trọt xây được căn nhỏ hai tầng ở quê, số lại bố mẹ đều dùng để nuôi hai chị tôi ăn , sinh hoạt, tiết kiệm chẳng lại bao nhiêu.

Nhìn số dư tất các thẻ cộng lại mới qua chữ số, Tôn Mộng đen như đ.í.t nồi.

Tôi nói tiếp: “Chị đại dân lập, phí hai mươi sáu nghìn , bố mẹ kiếm được sáu mươi nghìn . Trong ai nói gì chị đâu?”

Tôn Mộng đầy vẻ tin nổi: “ nào, chuyện này nào…”

Chuyện này trách bố mẹ, họ thật thà chất phác nửa đời người, đối với chúng tôi gần như là cầu tất ứng. cần cho, dù phải vắt kiệt tủy xương hút cạn máu, họ sẽ nuôi nấng chị tôi.

Nhưng phải ai lương tâm, nghĩ đến sói trắng Tôn Mộng này hại bố mẹ c.h.ế.t oan, tôi lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.

5

Nhưng tôi vẫn đánh giá thấp sự ngu xuẩn Tôn Mộng.

Cô ta muốn làm người nổi tiếng đến phát điên .

Hai ngày sau, tôi lướt mạng thì thấy video.

Trong video, Tôn Mộng trang điểm theo phong cách ‘gợi dục’, mặc áo hai dây mát mẻ, đầu lưỡi hồng hào mút mát lấy nước cà chua đỏ mọng cách khiêu dâm, quả căng tròn mọng nước, người vậy.

Mà đường link ở góc dưới bên trái, chính là cà chua giá 1 xu, bán được mươi nghìn đơn.

Tôn Mộng chu môi, giọng điệu nũng nịu dỗ dành người hâm mộ: “Các cục cưng đừng vội nha, đợi cà chua thu hoạch xong sẽ sắp xếp gửi hàng lần lượt ạ.”

Tôi nhấn vào xem thử, hai tối sầm.

Đợi tôi hoàn hồn, tôi xông vào đối chất với Tôn Mộng: “Tượng Phật Lạc Sơn đến mình hả? Mấy chục nghìn nói vứt là vứt? Tâm huyết bố mẹ là để cho chị chơi trội lãng phí thế à?”

“Tôn Mộng, chúng ta nghèo là lý do đấy, bởi vì sao chổi như chị ở đây, hao tài rước họa.”

[ – .]

Tôi và Tôn Mộng lại lao vào đánh nhau.

Tôi báo trước cho bố mẹ đến, tranh thủ đến chỗ Tôn Mộng trước bố mẹ vài bước.

Ước chừng bố mẹ sắp đến nơi, tôi bóp cổ Tôn Mộng, kề sát vào tai cô ta cười ma mị: “Chị , bố mẹ gửi vào thẻ , mười vạn đấy.”

Tôn Mộng quả nhiên điên : “Tôn Yến là đồ tiện nhân, tại sao hai lão già đó lại thiên vị ? thá gì? xứng sao? Nếu , tao cành vàng lá ngọc, là đồ hoang do tiện nhân đẻ .”

Bố mẹ bước vào phòng Tôn Mộng thì khựng lại.

Tôn Mộng vẫn đang chửi rủa ngừng, trút hết mọi bất mãn với bố mẹ : “Tao biết ngay mà, mẹ nó, tao xin mấy trăm mua váy mà lão già đó keo kiệt, hóa đều đổ vào tiện nhân , tao tưởng hai lão già đó định mang xuống quan tài chứ…”

Lúc này tôi ngừng chống cự, cứ để mặc Tôn Mộng đè đánh, tóc bị giật đứt mấy sợi, trên đầy vết m.á.u do móng tay Tôn Mộng cào.

Thấy Tôn Mộng vớ lấy cây bút trên bàn, đầu bút sắc nhọn sắp đ.â.m vào lỗ mũi tôi.

Bố tôi giận dữ lao tới, đá văng cây bút trong tay Tôn Mộng.

Lực mạnh đến nỗi mu bàn tay Tôn Mộng bầm tím ngay lập tức, cô ta đau đến lăn lộn trên sàn.

Thế hệ bố tôi toàn là gia đình đông , ông thấy quá nhiều cảnh anh chị , thậm chí cha mẹ ruột thịt trở thành thù, tàn sát lẫn nhau.

Vì vậy, ông luôn rất coi trọng sự hòa thuận trong gia đình, càng dạy dỗ chị tôi phải yêu thương đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau.

Tôn Mộng lại vạch chửi thẳng, mắng hết bố mẹ ruột, ruột, nảy sinh ý đồ độc ác.

Bố lần đầu tiên nhìn đứa lớn mình với ánh hoàn toàn xa lạ, ánh tràn đầy thất vọng.

tôi thì chú ý đến mẹ đang đau lòng khóc ở bên cạnh, lập tức đứng dậy an ủi.

Bởi vì nhiều khi, sự khác biệt được làm nổi bật qua so sánh.

Tôn Mộng càng vong ơn bội nghĩa, tôi càng phải tỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Tùy chỉnh
Danh sách chương