Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bố tay kéo , tay ôm mẹ, bước ra khỏi bệnh viện.
Mặc Tôn Mộng khóc đến tắt thở ngoảnh lại.
10
Tôn Mộng m.á.u thịt mẹ mang nặng đẻ đau mười tháng.
Khác với sự tỉnh táo lý trí bố, mẹ người mềm nhất.
Mẹ dù còn giọt m.á.u gái uống, miếng thịt để dành gái ăn.
Trong nửa năm tiếp theo, Tôn Mộng nhà khóc lóc vô số lần, nhưng bố vẫn hề tha thứ ta.
tổn thương mẹ ruột mình, đã chạm đến giới hạn cuối cùng bố.
Thế nhưng , mẹ vẫn luôn giấu bố, lén lút gửi sinh hoạt phí Tôn Mộng.
Tôn Mộng livestream càng thường xuyên, lẽ vì đã nếm vị ngọt sau khi nhận donate từ livestream.
Trông thấy rõ ta càng đeo đầy châu báu, tiêu nước.
Hôm đó, vì Tôn Mộng đòi hỏi càng quá đáng, số yêu cầu cứ tăng lên, cuối cùng giấu bố.
Bố vừa thương mẹ vừa tức giận: “ để dành mua thuốc mẹ nó, đưa cái đồ vong ơn bội nghĩa đó tiêu thì khác nào ném qua cửa sổ. , sau bố giữ .”
Mẹ vừa lau nước mắt vừa giải thích: “Mộng Nhi hồ đồ nhất thời thôi, nó bị lũ lừa đảo đó lừa mà. Hiến tủy vốn dĩ tốt…”
“Dù sao m.á.u mủ ruột rà mẹ, cả đời mẹ sinh hai đứa gái, sao thể nói bỏ bỏ chứ…”
Bố tức giận phì phèo hút thuốc, nhìn dáng vẻ mắt đẫm lệ mẹ, đành chịu.
im lặng lắng nghe, nếu bố mẹ , kiếp trước sau khi qua đời, Tôn Mộng còn lấy ra trò câu khách livestream kiếm , ăn trên xương m.á.u .
[ – .]
trong cảm thấy thế nào?
Tôn Mộng, cần lên tiếng, khó tránh khỏi khiến bố mẹ suy nghĩ nhiều.
11
Nghỉ đông nhà .
Tôn Mộng canh đúng lúc bố mẹ tan đến cổng nhà.
ta mặc áo bông đỏ, ăn diện xinh xắn đáng yêu, giống búp bê trong tranh Tết.
Phải công nhận Tôn Mộng rất cách lấy bố mẹ, bộ dạng , cộng thêm nụ cười ngọt ngào, thoáng chốc quay những Tết năm xưa.
những tuyết rơi thế , mẹ tết tóc chúng , thích chúng mặc những màu sắc tươi tắn, vui mắt đỏ, hồng.
Từ xa thấy mẹ, Tôn Mộng chạy bay tới, lao thẳng vào mẹ.
“Mẹ ơi, ở trường nhớ mẹ lắm. mua mẹ nhiều quà lắm nè, mẹ mau xem đi.”
Nói ta cố tình lờ bố đi, mở vali ra, bên trong quần áo, mũ, giày tất, còn chiếc khăn quàng cổ tự đan.
Tôn Mộng vui vẻ quàng khăn mẹ: “Mẹ. Mẹ xem giỏi , khăn đan cả tháng đó. nghĩ mẹ sức khỏe tốt, mùa đông lạnh cổ thể bị gió lùa. Màu hợp với mẹ ghê, quả nhiên đẹp.”
“Bố nói phải ạ?”
Tôn Mộng quay lại cười, bố cứng nhắc gật đầu: “Đẹp.”
Tôn Mộng đà lấn tới, bĩu môi nũng: “Bố ơi, mang quà bố mà. Mẹ ơi, mang mẹ nhiều quà thế , bố ghen tị kìa, hahaha.”
…