Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

5

Chuỗi bằng chứng hoàn chỉnh như một sợi xích thép lạnh lẽo, khóa chặt lấy anh ta, không còn đường chối cãi.

nghiệp của anh ta, chỉ sau một , đối đòn đánh sụp đổ hoàn toàn.

Tất cả những anh ta tự hào, đều được xây dựng trên che chở của tôi. bây giờ, chính tay tôi rút hết phần nền móng ấy .

Chiều hôm đó, trời bắt đầu đổ lâm râm.

Anh ta cuối vứt bỏ hết kiêu hãnh tự tôn, lao đến cửa nhà tôi.

Anh ta đứng , không mang dù, mặc cho bộ vest đắt tiền bị lạnh thấm ướt.

Anh ta cứ thế ngẩng đầu, chằm chằm cửa sổ căn hộ tôi như một bức tượng tuyệt vọng.

Trời suốt cả , anh ta đứng đó suốt cả .

Sáng hôm sau, tôi trang điểm xong xuôi, chuẩn bị rời nhà như thường lệ.

Vừa mở cửa tòa nhà, một thân hình ướt sũng, thê thảm chắn ngay tôi.

Đôi Thẩm Châu đỏ ngầu, môi trắng bệch, trông như già cả chục tuổi chỉ sau một .

Anh ta nắm chặt cổ tay tôi, sức mạnh đến kinh ngạc, khàn đặc như chiếc bễ rách:

“Thanh Hứa, anh sai rồi…”

Đôi anh đỏ hoe, cầu xin đầy thấp hèn tôi chưa thấy:

“Chúng ta bắt đầu được không?”

đừng … Chỉ cần , muốn anh cho.”

Tôi lặng lẽ dáng vẻ thảm hại của anh ta, lòng không gợn một tia cảm xúc.

Như đang xem một kẻ xa lạ chẳng liên quan đến mình đang diễn một vở bi kịch lố bịch.

Tôi nhẹ nhàng rút tay ra, nói lạnh như dụng cụ thép trên bàn mổ:

“Thẩm Châu, đến nay, thứ anh không rời xa được… chưa bao giờ là tôi.”

là kỹ thuật của tôi, đôi tay của tôi, đôi của tôi.”

“Đáng tiếc, giờ tôi không muốn cho nữa.”

Lời tôi nói như con d.a.o tẩm độc, đ.â.m trúng điểm yếu nhất anh ta.

Đúng lúc ấy, Lâm Vi Vi không biết đâu hay tin, vội vàng cầm ô chạy đến.

thấy Thẩm Châu thấp hèn đến vậy, ghen tỵ phẫn nộ khiến cô ta kiểm soát.

Cô ta lao đến, chỉ tay tôi, gào lên:

“Cô Tô, sao cô có đối xử thầy Thẩm như vậy!”

“Anh ấy yêu cô như thế, vì cô dầm cả , sao cô nhẫn tâm độc ác đến vậy!”

Cô ta chưa nói hết câu, đã bị một tiếng rống giận của Thẩm Châu cắt ngang:

“CÚT CHO TÔI!”

Anh ta đột ngột quay đầu, ánh gần như méo mó Lâm Vi Vi.

Lần đầu tiên anh ta kiểm soát như thế “tri kỷ hồng nhan” của mình.

xuất hiện của Lâm Vi Vi đã xé toạc tấm nạ cuối anh ta cố giữ để vớt vát chút diện.

Tôi không buồn quan tâm đến màn kịch này nữa, lách qua họ để lên xe rời .

Bất ngờ, Thẩm Châu phía sau ôm chặt lấy tôi, siết mạnh đến mức tôi gần như ngạt thở.

Anh ta chôn đầu hõm cổ tôi, hơi thở ấm nóng hòa hơi nước , run rẩy đầy sụp đổ:

“Thanh Hứa… cho anh một cơ hội nữa… cầu xin … lần cuối …”

“Không có , anh thật chẳng làm được … anh chẳng là cả…”

Thân anh ta run lên, người đàn kiêu ngạo ngút trời, giờ đây cuối thừa nhận bất lực của mình tôi.

Tôi không phản kháng, chỉ để mặc anh ta ôm, rồi ghé sát tai anh ta, chữ như tuyên án cuối :

“Đúng vậy, anh chẳng làm được .”

“Nên ngay khoảnh khắc anh trao con d.a.o mổ tôi đã dày công chế tạo cho Lâm Vi Vi, anh đã phải nghĩ đến ngày hôm nay.”

Tôi ngừng một giây, mang chút tàn nhẫn pha ý cười:

“Buông tay , bác sĩ Thẩm.”

“Đừng để chút diện cuối của anh, còn thảm hại hơn cả tấm thiệp mời rách nát của Lâm Vi Vi.”

Nói rồi, tôi dồn hết sức, ngón ngón gỡ tay anh ta ra.

Tôi quay người, mở cửa xe, ngồi , không ngoái đầu .

Âm thanh động cơ xe khởi động, chính là nhạc nền cho sụp đổ hoàn toàn của anh ta.

Anh ta gục xuống làn nước lạnh giá, theo đèn hậu xe tôi biến nơi cuối con đường.

anh ta, lần đầu tiên hiện lên tuyệt vọng hối hận đến mức như hồn.

Nhưng… tất cả đã quá muộn.

Tình cảm đến muộn… còn thua cả cỏ dại ven đường.

Cha của Lâm Vi Vi – một nhà đầu tư thiết bị y tế nổi tiếng con sắc bén, đến nay trên thương trường chỉ quan tâm đến lợi ích.

Khi ta biết rằng Thẩm Châu không chỉ quyền lực ngay cả những bằng sáng chế kỹ thuật cốt lõi sắp bị tước đoạt, phản ứng nhanh hơn bất kỳ ai.

Ngay lập tức, ta rút toàn bộ ý định đầu tư bệnh viện, đồng thời làm thủ tục cho Lâm Vi Vi nghỉ học — như muốn tránh xa một thứ dịch bệnh đáng sợ.

Bị cha mắng, bị Thẩm Châu chửi mắng bao người, tinh thần của Lâm Vi Vi hoàn toàn sụp đổ.

Cô ta cố chấp cho rằng chính tôi đã hủy hoại mọi thứ cô ta gần như đã nắm tay, rằng tôi đã cướp ánh hào quang người đàn vốn nên thuộc về cô ta.

Tùy chỉnh
Danh sách chương