Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau thẳng , tôi lập tức đăng ký một tour du lịch.
Vì cầm nhầm thẻ phòng, tôi vô tình nhìn toàn bộ body của một anh cao 1m85 siêu điển .
Để tránh bị chú cảnh sát mời đi uống trà, tôi nhanh trí tỏ tình với anh ta, trở thành bạn gái của anh .
có kết quả thi đại học, tôi vòng vo hỏi dò anh ta:
“ , thành tích học tập của anh thế nào?”
“Với điểm của anh chắc trường nghề khó nữa là…”
Tôi yên tâm rồi.
Tôi để lại một câu: “Mẹ tôi chỉ yêu người học thôi,” rồi block, xóa liên lạc A Z.
Ai ngờ ngày nhập học, tôi lại gặp ở .
Anh ấy đưa tôi giấy báo trúng chuẩn bị lâu, cười như con cáo:
“Lâu rồi không gặp.
“Đây là giấy báo trúng của anh, nhớ đưa dì xem nhé.”
1
Đây là lần thứ bảy tôi “vô tình” chạm mặt Trang Tiệp rồi.
sau tôi thẳng , cô ta cứ như ruồi, bám lấy tôi không buông – không cắn người nhưng khiến người ta phát ghét.
“ thẳng sao chứ?
Tôi đoán tới rồi, cậu vẫn chẳng có ai theo đuổi đâu.”
Vừa nói, cô ta vừa tiện khoe chiếc kẹp tóc mới mà lớp trưởng tặng.
Của hãng miu nào đó, mấy ngàn tệ.
Mẹ tôi mua cả ngăn kéo loại này, nhưng tôi nó quá phô trương nên chưa từng đụng .
tôi không phản ứng, Trang Tiệp tưởng đâm trúng điểm yếu của tôi, liền nở nụ cười đắc ý như tiểu nhân đắc chí.
Tôi chẳng buồn quan tâm, tiếp tục ăn chiếc bánh trứng kẹp nhân.
Ai ngờ cô ta lại làm màu la :
“Chắc chỉ có mấy đứa nghèo mới thích ăn mấy thứ này ha?
Lâm Tư Hạ, cậu đúng là quê mùa thật đấy!”
Tôi bật cười vì tức.
Uống chút bia dỏm là mình cao, chê tôi ăn bánh kẹp như thể sống không nổi.
nhịn quá lâu, giờ không cần nhịn nữa.
Tôi cúi xuống, nhặt ngay một con sâu lông rồi ném thẳng người cô ta.
Bỏ mặc gào thét như ma khóc quỷ gào, tôi hiên ngang quay đầu rời đi.
Tối hôm đó.
Tôi lập tức đặt tour du lịch.
Ngay khoảnh khắc máy bay, tôi cảm giác không khí cũng ngọt hơn hẳn.
Đặc biệt là sau đổi sang xe buýt, người ngồi cạnh tôi là một anh trẻ trung.
Anh ngồi cạnh, nhìn sơ cũng phải trên 1m85, ngũ quan sắc sảo, nét nào ra nét đó, đặc biệt là đôi mắt phượng đuôi hơi xếch khiến người ta xao xuyến.
Có lẽ khí chất quá mạnh mẽ nên mấy chị em trong đoàn không ai dám ngồi gần.
Kết quả, tôi lại vô tình hời to.
2
Suốt cả quãng đường, tôi vừa âm thầm chiêm ngưỡng “phong cảnh” ngoài cửa sổ, vừa kín đáo ngắm anh bên cạnh (không phải biến thái nhé).
Tâm trạng đang bực dọc trước đó cũng tan biến sạch sành sanh.
Tới điểm tham quan, hướng dẫn viên phát thẻ phòng từng người.
Sau đó thông báo chúng tôi có 1 rưỡi tự do khám phá.
Gần homestay có rất nhiều cửa tiệm đặc trưng.
Tôi đi dạo một vòng, mua vài món đồ linh tinh rồi quay về.
Ai ngờ lúc đang trên đường về, một gã trung niên mặc đồ nhếch nhác, ngậm tăm trong miệng chặn tôi lại.
“Em gái, đi du lịch hả?
Sao đi có một mình thế?
Bạn em đâu rồi?”Đ ọc tr uy ện t ạ!i truyen 2k . com đ ể ủ ng h ộ t á c gi/ả
Giọng điệu đầy khiêu khích ánh mắt dính chặt đùi tôi khiến tôi cảm cực kỳ khó chịu.
Tôi không trả lời, mặt lạnh toan lướt qua.
Không ngờ gã đàn ông đó bám theo sát nút.
Đi vài chục mét.
Gã dường như nhận ra tôi không đi ai, càng lấn tới, thậm chí với định sờ eo tôi!
Khoảnh khắc đó, adrenaline bùng nổ.
Tôi giơ tát gã một cái như trời giáng.
tát giòn tan, vang rất sảng khoái.
Choáng mà không đụng não.
Sau lấy lại bình tĩnh, đó lập tức đổi sắc mặt, gào chửi rủa om sòm.
động quá lớn khiến nhiều du khách xung quanh đứng lại xem, nhưng vì không rõ đầu đuôi nên không ai can thiệp.
Ngay lúc đó, anh tour .
Anh ấy lặng lẽ đứng chắn trước tôi, cản hết mọi động tác thô bạo của kia.
3
Anh là .
Sau nghe tôi kể lại toàn bộ sự việc, anh im lặng cởi áo khoác ngoài rồi choàng người tôi.
Chiếc áo trench coat dài mang theo hương cam dịu nhẹ sau cơn mưa hòa mùi xà phòng mát lạnh, như một vòng ấm áp xua tan mọi bất an trong tôi, che luôn cả đôi chân tôi tận bắp.
“Ở đây đợi tôi một lát.”
Nói xong câu đó, liền đàn ông ngậm tăm kia đi con hẻm nhỏ vắng người phía sau dãy cửa hàng.
Khoảng năm phút sau.
quay lại một mình, kia không bóng dáng đâu.
Tôi tinh mắt nhận ra cổ áo anh hơi xộc xệch, đốt ngón cũng đỏ .
Tôi đoán anh làm gì, nhưng không hỏi gì cả.
Chỉ nói một “Cảm ơn”, rồi đưa áo trả lại.
“Cứ mặc đi .
Tối nay nhiệt độ sẽ xuống thấp, lát nữa có hoạt động nữa mà.”
Không để tôi có cơ hội chối, anh xoay người đi luôn.
Tôi đang ngơ ngác đứng tại chỗ.