Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

Tôi thấy mũi cay cay, đáp: “Dì, chúng con sẽ hạnh phúc.” lúc lên xe, nước mắt tôi cứ tuôn rơi, ngừng . Đoạn Lễ Trạch bị dọa, xe vừa đỗ gara, cậu ấy tháo dây an toàn ôm tôi vào lòng: “ mẹ anh làm sợ à?” Giọng cậu ấy đầy lo lắng. Tôi lắc vòng cậu ấy: “ chưa bao giờ nhận yêu thương mẹ, phải chịu đựng sự lạnh lùng mẹ suốt nhiều năm. mẹ anh đối xử ấm áp như vậy, kìm xúc.”

“Đoạn Lễ Trạch, thích anh lắm.” Tôi ôm chặt lấy eo cậu ấy. tuần qua, cậu ấy đưa tôi gặp gia đình, họ đều đối xử tôi rất tôn trọng nhiệt . Đoạn Lễ Trạch cũng…

Đoạn Lễ Trạch khác hẳn nhóm . luôn gọi là “dòng nước ” vì tham gia vào những cuộc chơi bời phụ nữ, thì Đoạn Lễ Trạch những mối quan hệ bền chặt, người yêu nhau nhiều năm, người kết , họ đều rất tốt.

Đây là lần tiên Đoạn Lễ Trạch nghe lời tỏ tôi. Cậu ấy lúng túng, biết chân để đâu, ghé sát tai tôi, như đứa trẻ đòi kẹo, yêu cầu tôi nói nhiều lần. Tôi mỉm cười, nhiều lần nói cậu ấy ba chữ “ thích anh”.

Về đến nhà, Đoạn Lễ Trạch còn quá đáng hơn mấy ngày trước, đặc biệt cậu ấy thích đang lúc cao trào, bắt tôi tiếp tục tỏ . Sự trẻ con cậu ấy khiến tôi thể yêu mến. Sau tắm xong chuẩn bị ngủ, tiếng chuông vang lên. “Để anh xem, ngủ trước đi,” cậu ấy lên trán tôi rồi khỏi phòng ngủ.

ôm bó hoa bách hợp, đứng lo lắng ngoài . Anh muốn nói hết những điều lòng, muốn tiếp tục giả dối. túi anh còn một chiếc hộp nhỏ màu đỏ, anh dự định cầu tôi hôm nay. Chúng tôi ở bên nhau mười năm, anh lẽ phải cầu lâu để chúng tôi bao giờ xa nhau nữa.

Chỉ một phút trôi qua nhưng như một thế kỷ. Anh thấy như quay thời điểm bắt theo đuổi tôi, anh lần xin WeChat tôi run run gửi tin nhắn tiên. mở bên , “Sơ Sơ,” nụ cười trên mặt tan biến nhìn thấy Đoạn Lễ Trạch.

Đoạn Lễ Trạch chỉ mặc một chiếc quần short rộng, cánh lộ những vết đỏ hình bán nguyệt rất rõ ràng.

Cảnh tượng trước mắt khiến khó tin: quần áo cả nam lẫn nữ lộn xộn dưới chân Đoạn Lễ Trạch. Anh nghiến răng: “Đoạn Lễ Trạch, cô ấy là chị dâu cậu!”

Đoạn Lễ Trạch khoanh , lạnh lùng nhìn người ngoài : “Chị dâu? Anh đang mơ giữa ban ngày đấy à? Anh ngoại mà còn nghĩ cô ấy sẽ tha thứ cho anh sao?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương