Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Chương 7

Tôi giật thoát ra khỏi vòng anh:

“Thì ra là anh sắp xếp!”

Chả trách mấy cậu nhóc đó tôi bằng ánh y như đi học lớp cảm tình vậy, sáng chẳng tì vết. Còn cố ý hỏi han tôi hôm nay gì, hóa ra toàn là tai của anh!”

“Anh quá đáng thật đấy!” Tôi trừng Kì Triệt:

“Bọn họ báo cáo với anh những gì?”

“Họ em khen cơ bắp của họ đẹp, trẻ trung, lại tràn đầy sức sống…”

“Em khen hồi nào! Rõ ràng là vu khống!”

Mặt tôi nóng bừng, tức đến mức vung đ.ấ.m anh.

Anh dễ dàng giữ chặt lấy tôi loạn đả, bật cười khẽ:

“Anh đùa thôi. Họ chỉ em thường xuyên ngồi ngẩn ngơ ra biển, dường như không lắm, giống như chờ đó.”

Anh lại ôm tôi vào lòng, cằm đặt trên đỉnh đầu tôi:

“Anh nghĩ em nhớ anh, nên mới đến.”

anh đoán trúng tim đen làm tai tôi nóng ran, tôi quay lưng lại, im thin thít không đáp.

Những nụ hôn ấm nóng nhẹ nhàng rơi xuống sau tai, dọc theo cần cổ.

“Không chịu chuyện à…” Môi anh trượt xuống thấp hơn, hơi thở nóng bỏng len qua cổ áo:

“Vậy coi như là ngầm thừa nhận rồi.”

Lần thứ tám Kì Triệt lay dậy.

Tôi chắp hai cầu xin anh:

“Em thật chịu hết nổi rồi… Em buồn c.h.ế.t mất… Cho em đi, em xin anh đó.”

Kì Triệt mỉm cười, lắc lắc ngón trỏ:

“Không được. Mới được có mấy lần đâu? Bảo bối, đêm nay mới chỉ bắt đầu thôi.”

Tôi chồng tài liệu sách vở chất cao như núi trên :

“Quản lý thời đại biến động”, “Trăm năm quản trị”, “Đổi mới tinh thần doanh nhân”…

tôi trượt đi, không còn tiêu điểm.

Chữ nào tôi cũng nhận ra, ghép lại thì hoàn toàn không hiểu.

Tôi gãi đầu như rụng tóc.

Kì Triệt cười rất :

“Em là sếp của anh, anh có trách nhiệm giám sát em học hành.”

Anh đưa kéo tôi vào lòng, cằm tựa đỉnh đầu tôi.

kia vòng qua, lật tiếp trang sách:

“Nào, tiếp tục.”

Trời ơi…

Ngày xưa làm hoàng yến, những đêm Kì Triệt không cho tôi , tôi còn có thể nằm vạ như xác chết.

Giờ anh không cho tôi , còn ép tôi học nữa.

Đêm nào cũng bốn giờ sáng mà vẫn chưa được .

Tôi chỉ là một con cá mặn không chí tiến thủ thôi mà!

Tại sao chịu đựng thế này!

Dưới chế độ huấn luyện vô nhân tính của Kì Triệt, tôi lại thật biến một nhà quản lý đúng nghĩa.

Về sau, tôi còn có công ty độc lập hoàn toàn của riêng .

có cơ hội tham gia vào các hoạt động công ích.

Tôi lập Quỹ Hỗ Trợ Phụ Nữ, hướng đến mọi đứa trẻ những người phụ nữ cần giúp đỡ.

sướng khi giúp người khác, chính là thứ một trăm cái túi hay một nghìn món trang sức cũng không thể sánh được.

Hóa ra, hoàng yến chỉ khi bay ra ngoài mới tìm được bầu trời thực thuộc về .

Kì Triệt rót hai ly sâm panh, đưa cho tôi một ly.

Tôi đón lấy ly, không nhịn được hỏi anh:

“Rõ ràng anh có thể nuôi em ở anh cả đời, sao nhất định ép em bay ?”

Anh tôi, ánh sâu thẳm chuyên chú:

“Anh không em cả đời chỉ là , em rõ ràng có thể trở đại bàng mà.”

“Anh không sợ em bay mất sao?”

Hai ly khẽ chạm nhau, vang âm thanh thanh thúy dễ nghe.

Khóe môi anh nhếch , nụ cười mang theo tự tin kiên định vốn có:

“Anh tin, anh sẽ luôn theo kịp em.”

Phiên ngoại – Góc Kì Triệt

Mười tuổi. Ba bảo tôi đi đánh với con trai của một người chú.

Tôi đánh vây rất giỏi.

ba lại ra lệnh tôi thua.

“Con thua, chú mới , chúng ta mới lấy được đơn hàng đó.”

Từ khoảnh khắc , tôi tỉnh ngộ.

Hóa ra cũng chỉ là một quân .

Thắng hay thua của quân không hề quan trọng.

Lợi ích của công ty mới là mục tiêu duy nhất.

Nếu không trở quân bỏ rơi, quân không nên có ý chí cảm xúc của riêng .

cấp ba, tôi từ chối lời tỏ tình của một cô gái.

Về nhà liền ngay một cái tát của ba.

Hóa ra đó là con gái của thị trưởng.

“Cho con cơ hội mà con cũng không biết nắm bắt. Con có còn xứng làm con trai nhà họ Kì sao?”

“Ngày mai đi xin lỗi cho ba! Dùng cách gì cũng được, miễn khiến cô . Không làm được thì đừng về nhà!”

miệng lan ra vị tanh của máu.

Đó là lần đầu tiên tôi bắt đầu thấy ghê tởm cái họ của chính .

cũng ghen tị tôi là kẻ con cưng của trời.

Cứ như sinh ra có tất cả.

chẳng biết, từng bước đời tôi đều có giá niêm yết.

Một con ch.ó hoang còn được tự chọn chỗ đến.

Nếu gặp được chủ nhân thích hợp, nó sẽ rụt rè lại gần, ngoắc đuôi, may ra còn có một mái nhà ấm áp.

Lần đầu gặp cô , cô ngồi xổm đường cho một con ch.ó hoang bẩn thỉu .

“Xù xù xù, đi, đi, thịt cơm nắm cho mày hết đó.”

Bản thân cô còn chỉ dám cơm nắm giảm giá của cửa hàng tiện lợi.

Vậy mà vẫn cho con ch.ó hết phần thịt.

Đúng là ngốc không chịu được.

Tôi lại đứng xem hết một cách thích thú.

lúc đó cô nhận ba cuộc điện thoại.

Hình như phỏng vấn không đậu, cô ủ rũ ngồi đường cùng con ch.ó đó.

Tôi không kiềm được, bước tới.

Thực ra tôi xin số điện thoại của cô, mở miệng ra lại :

“Em tìm việc à?”

Trớ trêu thay, cô lại coi tôi là một công việc.

Cuộc tình đầu tiên của đời tôi, cho đúng là một mớ bòng bong.

cũng tốt.

Thân phận “ hoàng yến” là lớp ngụy trang hoàn hảo nhất.

cũng nghĩ tôi chơi đùa, kể cả ba tôi.

Ba không thèm để cô vào , trực tiếp ra lệnh tôi chuẩn liên hôn.

Không bạc, mà là thông báo.

May mà kế hoạch nhiều năm của tôi sắp thu lưới.

Bỏ đi họ Kì, trở một người tự do.

Được tự do yêu cô .

Tôi chuẩn đầy đủ mọi thứ, nghĩ trước mọi cách để ứng phó khi cô bỏ đi sau khi biết tôi phá sản.

không ngờ cô lại bao dưỡng tôi.

căn nhà nhỏ cô mua, mọi vật dụng của tôi được chuẩn từ lâu.

cạnh bộ đồ hình thỏ là bộ đồ hình gấu của tôi.

Cạnh đôi dép hồng là đôi dép nâu.

cốc đánh răng, chải của tôi cô chụm lại cạnh nhau.

Tôi bỗng thấy, đây giống như nhà thật.

Đúng rồi, đây chính là nhà của tôi.

_HOÀN_

Tùy chỉnh
Danh sách chương