Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Nói thật, này thì tôi vẫn cứ “ngơ ngác” giữa vòng vây của chó . Tôi thấy tụi nó đúng là “ếch ngồi đáy giếng”. Chắc chắn là vậy đó!

“Idol” kia vốn dĩ không ưa mẹ tôi cho lắm. Dù cô vẫn luôn tươi cười, nhưng tôi vẫn ngửi thấy mùi xa cách và khinh khỉnh. Mẹ tôi thì chẳng quan tâm mấy chuyện đó, mẹ vui vì gặp nhiều minh tinh lạ hoắc. Mẹ cứ miệng nói không ngừng kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, từ chuyện cho lợn ăn, cho gà ăn, bổ củi chuyện nướng.

Cô “idol” buồn ngủ đói, mà quay chương trình nên chỉ biết gượng cười hùa theo. khi mẹ tôi “tám” hăng say thì nghe thấy tiếng bụng cô réo ầm lên. Cô “idol” ngượng chín mặt trước ống kính, mẹ tôi lập tức hiểu ý, xắn tay áo xuống bếp.

bếp tiếng d.a.o thớt vang lên liên hồi, mùi thơm lan tỏa, mọi xúm . Mẹ tôi cầm d.a.o phay đập tỏi “bôm bốp”. Mẹ tôi nói: “Từ từ thôi, cũng có phần.”

“Hôm nay không có nhiều đồ ăn, làm tạm mấy món đơn giản thôi, mai thích ăn tôi làm cho.”

Bữa khuya mẹ tôi làm là bát mì hành “siêu cấp” đơn giản và đĩa khoai tây xào. Cô “idol” nhăn mặt cầm đũa, tinh thần “còn còn tát”, nửa tin nửa ngờ gắp một miếng. “đứng hình”, mắt trợn ngược, hét ầm lên: “Ngô ! Chị làm cái này!”

Đũa của mẹ tôi khựng , mồ hôi tuôn như tắm. “Xin lỗi nhé, chắc mọi không quen ăn đâu, chỉ là mấy món quê thôi mà…”

“Không! Sao chị có thể ngon vậy chứ! Chị quá đáng lắm đó! Em giảm cân mà!”

cắm mặt vào ăn, ăn khóc nức nở: “Đúng là cấp bậc cơm mẹ làm có khác… huhuhu, thấu cho lòng tôi.”

10

Mẹ tôi còn trẻ mà “lên chức” mẹ . Một nữ khách mời thấy hơi mệt mỏi, mẹ tôi nhanh tay cho cô nồi đường đỏ, còn luộc trứng gà nữa chứ.

Một vị khách mời nam bị đau lưng, mẹ tôi liền lôi ngay máy ngải cứu cổ truyền .

Sáng hôm sau, mọi còn say giấc thì mẹ tôi bật dậy vì đồng hồ sinh học. Hết việc đồng áng, mẹ đ.â.m rảnh rỗi. là mẹ dắt tôi đám bạn chó đi dạo một vòng. Lúc đầu nấy cũng hí hửng. ngờ đi chục cây số thì Gia Gia lăn quay , thở không hơi.

Gia Gia thều thào, “Cái quái này… Tập huấn quân sự à?”

“Tôi muốn về, thả tôi về!”

Nicholas mắt sáng quắc, “Điểm Tử, hình như nốt ruồi trên cậu mọc đấy.”

Cuối cùng, mẹ tôi bế Điểm Tử, cõng Gia Gia, vác Nicholas, lôi tôi về biệt thự. Mẹ lấy đồ ăn cho chó tủ lạnh , hâm nóng. lúc hấp bao cho bữa sáng, mẹ còn tranh thủ trêu . Mẹ nhồi nhân siêu đỉnh, một chậu to cho bọn nó, một chậu nhỏ cho tôi. Nhào bột, cán bột, gói , véo mép … nhanh thoăn thoắt.

bao chín, mẹ ném ngay cho tôi một cái, “Nếm thử xem miệng không.”

Tôi há mõm đớp lấy.

Nhạt toẹt.

Mẹ bảo, “Thì chó có ăn mặn đâu.”

còn hỏi.

Mẹ còn chiên quẩy, làm sữa đậu nành, cả hồ lô thang. Mẹ ăn tôi ăn nấy. Khẩu phần của tôi đấy. Nhìn bát ăn lấp lánh ánh vàng, đám bạn chó ùa hết cả vào.

“Đây chẳng phải sữa đậu nành tươi xay mịn súp bò tiêu đen hảo hạng sao?”

Chuẩn luôn.

Tôi bồi : “Còn có mì kẹp bít tết hảo hạng nữa chứ.”

“Oa!”

“Đỉnh!”

Cả lũ nhao nhao.

khi khách mời lờ đờ tỉnh giấc, nấy đều ngớ . Chó dắt đi dạo, cho ăn, cửa dẹp gọn, quần áo bẩn giặt sấy phẳng phiu, cơm bày sẵn chỉ việc xơi.

một tràng “oa” nữa.

[Mẹ ơi, con cũng muốn ăn cơm mẹ !]

[Ước sống chung , chắc hạnh phúc banh nóc.]

[Ngô Quảng Tiến! Giờ thì biết thằng nhóc mày sướng cỡ nào nhé!]

[Mẹ ơi, mình có cần chó không ạ?]

Mẹ tôi nhìn cô hot girl tóc tai bù xù bảo, “Bối Bối, hôm qua cô bảo tóc khô xơ đúng không? Tôi có lọ dầu nhài tự làm đây, dùng thử xem sao.”

Mẹ nói anh chàng đẹp trai chén bao lia lịa, “Anh Trương, anh kêu giày cấn chân hả? Em có mang miếng lót giày tự may nè, lát anh thử nha.”

…Cứ này, cứ nọ.

nấy cũng ôm chầm lấy mẹ tôi khóc rưng rức, đồng thanh gọi, “Mẹ !”

Tôi chỉ biết cào đất, tức điên. Mẹ tôi đấy!

Buổi chiều, tụi tôi chơi game biệt thự. Tổ chương trình bảo tụi tôi khoe tài lẻ của thú cưng. Nicholas biết ưỡn m.ô.n.g bò, còn biết diễn bị b.ắ.n giả chết.

Tôi khinh bỉ.

Điểm Tử ngủ mà nghe tiếng cá hồi là bật dậy ngay, Gia Gia biết nhe răng vẫy tay chào.

Tôi vẫn khinh bỉ.

Tam biết trò “chân nở ”, Nãi Ngưu thì xoay Thomas 360 độ bò lén góc tối.

Tôi tiếp tục khinh bỉ.

lượt tôi, mẹ tôi lười nỗi chẳng thèm ngẩng lên, “Con làm cái trò mà mày thích nhất ở ấy.”

Tôi mừng rơn chạy vào bếp vác cái vung nồi .

Mẹ tôi bắt đầu hát như tiên cá, “ , , …”

Tôi vẫy đuôi, gõ vung nồi đúng nhịp.

“Đùng đùng!”

“Rộn ràng trống chiêng, đón mừng năm mới…”

Tôi: “Đùng đùng đùng!”

“Hôm nay là ngày lành tháng tốt!”

“Đùng đùng đùng!”

…Hết bài, cả bọn im phăng phắc.

Vài giây sau thì nổ tung.

Tùy chỉnh
Danh sách chương