Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

Lúc xóa wechat của Khương Đường, hắn không cẩn thận mở nhật trò chuyện Khương Đường.

Khó coi trong dự liệu, Lục Triều An cười nhạo. Bông hoa trắng nhỏ bé khó chịu, tức giận, buồn bã oán giận thực sự có thể nói điều gì gây sốc.

Lục Triều An cụp mí mắt xuống, ngước , sự mỉa mai thậm chí còn mạnh mẽ . Xem ra mười năm hắn không phải là thứ lành gì. Ngay cả nhân cách cơ bản không giữ được, không khác gì người cha rẻ tiền của mình.

Lục Triều An chưa bao giờ vui mừng về quyết định của mình thế. Không nên điều trị.

Bất bất, lịch sử trò chuyện lật tới cùng. Lục Triều An vừa định nói rằng mọi chuyện đều giống như trong tưởng tượng của hắn, sáo rỗng nhàm chán. , ánh mắt hắn dừng dòng cùng.

Giống như người ta hắt một chậu nước đá. Ý cười châm chọc, liền cứng khóe môi. Câu tiên thực ra là do hắn gửi.

Lục Triều An: [Lục Triều An: Khương, hẹn hò không? Có cơ bụng.]

Khương Đường: [Lục tổng, đừng nói nữa…]

Lục Triều An: [ văn phòng.]

Đoạn đối thoại nổ tung phản chiếu trong con ngươi hắn, mang rung động kịch liệt.

Chỉ một cái búng tay, dây đàn căng của Lục Triều An đứt, khiến lương tâm còn sót của hắn đập tan thành từng mảnh.

“Nếu con còn cố con đường sai trái, tôi sẽ không khách khí nữa đâu.”

“Lục Triều An, nhớ kỹ lời nói, có cầu xin, tôi sẽ không quay .”

Gân xanh nổi mu bàn tay của Lục Triều An, hắn nhắm mắt . Lý trí sụp đổ. Tất cả đều sai.

Rõ ràng tự tin vào nhân phẩm của mình nhưng mười năm Lục Triều An vẫn giáng hắn một đòn cảnh cáo. Chính hắn là người quyến rũ cô. Chính hắn là người ép cô làm điều .

Đôi mắt xinh đẹp nhưng đầy vẻ oan ức của Khương Đường không ngừng hiện trong mắt trong lòng hắn. Theo thời gian, nó giống như một sợi dây thừng dần dần căng ra, bóp nghẹt cổ họng Lục Triều An, khiến hắn cảm thấy ngạt thở không thể diễn tả được.

Lục Triều An cầm điện thoại bấm số của Khương Đường. Khương Đường nhận lấy, giọng nói mềm mại mang theo nghẹn ngào: “ làm gì vậy?”

Giống như một sợi lông vũ, chọc Lục Triều An ngồi không yên, hắn cầm áo khoác bước ra ngoài.

đâu, tìm em.”

Khương Đường khóc rồi nói địa chỉ. Lục Triều An lái chiếc xe không thể nhận ra, thẳng đích.

Dọc theo đường , hắn suy nghĩ nhiều đối sách. Xin lỗi, xoa dịu, dường như không có cách nào phù hợp hắn. Hắn chưa từng dỗ ai, có quỷ mới biết có nên quỳ xuống trước mặt cô hay không?

Nửa giờ , Lục Triều An đứng trước một tòa nhà đổ nát, một chiếc máy bay gầm rú bay vụt qua hắn.

Trong điện thoại là tin nhắn thoại cuối cùng mà Khương Đường gửi Lục Triều An trước khi cất cánh, vừa khóc vừa gào thét: [Lục Triều An, c.h.ế.t !]

8

ngày hôm , Khương Đường chặn hắn. Lục Triều An không tìm thấy cô, tâm trạng đang trở nên tệ . Càng nguy hiểm chính là, bây giờ phòng như rắn mất , mỗi ngày có thể mắc tám trăm lỗi, gần như trở thành một cái rây.

Trán Lục Triều An bắt đau nhói. qua phòng trà nước, cuộc nói chuyện phiếm trong phòng truyền vào lỗ tai.

“…Nếu như có Khương đây thì rồi.”

“Cô ấy bụng, trung thực có năng lực. Có cô ấy hỗ trợ, Lục tổng thế nào sẽ không mắng chúng ta..”

“Đúng vậy, nữa Lục tổng đối cô ấy đặc biệt , bận trước bận như một bà mẹ, còn ngọt ngào, ai biết cuối cùng BE rồi.”

Mí mắt Lục Triều An giật giật, nước nóng trong cốc tràn ra ngoài, làm bỏng tay hắn.

Hắn có cô không? Lục Triều An nghĩ ánh mắt ấm ức của Khương Đường, trong lòng như có kim đ.â.m vào.

Một người đối mình , thay đổi thái độ, loại chênh lệch chắc chắn sẽ ép người ta phát điên. Mặc dù hắn không chấp nhận mối quan hệ , nhưng nếu là hắn bắt , chung quy là hắn có lỗi người ta.

Những người bên ngoài tiếp tục nói:

“Yên tâm, tôi xem qua vòng bạn bè của Khương, hình như cô ấy sắp có bạn trai mới. Trẻ Lục tổng không ít.”

Lục Triều An trầm mặt đẩy cửa ra. Lời bàn tán kết thúc, mọi người đều kinh hãi nhìn Lục Triều An.

“Khương Đường tới thành phố nào?”

Lục Triều An không ngờ óc hắn nóng , bỏ công việc bận rộn chạy tới tìm Khương Đường.

Buổi tối, hắn nhìn thấy Khương Đường người được gọi là “bạn trai mới” trong quán bar.

Người đàn ông cao gầy, mặc áo nỉ rộng rãi quần yếm, trông tràn đầy năng lượng. Đúng là trẻ tuổi. Ngồi bên cạnh Khương Đường, cười híp mắt đưa cô một ly rượu mạnh.

Tầm mắt Lục Triều An chợt dừng người Khương Đường. Trái tim xao động trong nháy mắt chùng xuống.

Nhưng chẳng bao lâu , nó thay thế bằng một sự lo lắng mới: Khương Đường uống say rồi, đang nằm sấp mặt bàn, váy bó m.ô.n.g cọ vào đùi, lộ ra một đoạn tất chân màu đen, trắng nõn. Lục Triều An cảnh tượng làm mí mắt giật giật.

Tùy chỉnh
Danh sách chương