Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Phương Dĩ Nam lau nước mắt, “Đi, văn phòng luật .”

Luật là do Vũ giới thiệu, họ , chuyên xử lý các vụ .

“Cô Phương, đã hiểu rõ hình của cô.” Luật xem xong chứng cứ, “Đây là trường hợp điển hình của ngoại trong nhân kèm hành vi chuyển tài sản không thành.”

có thể yêu cầu những gì?”

“Trước hết, căn nhà thuộc về cô.” Luật nói, “Tiếp theo, cô có thể yêu cầu bồi thường thiệt hại tinh thần.”

“Có thể bao nhiêu?”

“Tùy vào phán quyết của tòa, thường từ 100 nghìn 500 nghìn tệ.”

Phương Dĩ Nam gật đầu, “.”

“Nhưng có một việc.” Luật nhìn cô, “Nếu cô thực sự , khuyên cô nên bảo vệ tài sản chung trước.”

“Bảo vệ thế nào?”

“Căn nhà hiện tại đứng tên ai?”

“Hứa Tri Hàng.”

“Vậy thì cần nộp đơn xin bảo toàn tài sản.” Luật lấy ra một tờ đơn, “Điền cái này, tòa phong tỏa căn nhà, ngăn anh ta tự ý bán.”

, điền.”

Điền xong biểu mẫu, Phương Dĩ Nam đứng dậy.

“Cảm ơn luật .”

“Không có gì.” Luật tiễn cô ra cửa, “Cô Phương, 17 gặp lại.”

“Ừ.”

Bước ra khỏi văn phòng luật , Phương Dĩ Nam nhận một cuộc gọi lạ.

“Xin hỏi cô có là cô Phương Dĩ Nam không?”

nghe.”

là Quản lý Trương của Vân Cẩm Hoa Đình.” đối phương rất lễ phép, “Anh Hứa nhờ liên hệ với cô về việc nhà…”

“Không cần.” Phương Dĩ Nam ngắt lời, “ không nhà, không đưa tiền ai cả.”

“Nhưng anh Hứa nói…”

“Anh ta nói gì vô ích.” Phương Dĩ Nam cúp máy.

Điện thoại lại reo, lần này là mẹ của Hứa Tri Hàng.

“Vũ Vũ, con đang ở đâu thế?”

“Con đang ở .”

“Con và Tri Hàng cãi nhau à?”

Phương Dĩ Nam im lặng một lúc, “Mẹ, mẹ biết ạ?”

“Tri Hàng vừa gọi mẹ, nói con .” bà có chút sốt ruột, “Con à, đừng làm loạn , về nhà nói tử tế.”

“Mẹ, không con làm loạn.”

“Vậy là lỗi của Tri Hàng à?” Mẹ chồng thở dài, “Nó có sai, nhưng con thông cảm, đàn ông không dễ dàng gì.”

Phương Dĩ Nam bật cười.

“Mẹ, anh ta ngoại , mẹ có biết không?”

“Ngoại gì cơ?” mẹ chồng cao hẳn lên, “Vũ Vũ, con đừng nói lung tung!”

“Con không nói lung tung.” Phương Dĩ Nam rất bình tĩnh, “Anh ta và mối đầu vẫn luôn liên lạc, định dùng tiền của con để nhà cô ta.”

“Cái này…” Bà khựng lại một lát, “Dù là vậy chưa mức chứ?”

“Chưa mức?”

“Đàn ông ấy mà, có chút ‘bạn tri kỷ’ bình thường thôi.” bà giống như đang nói về một vặt vãnh, “Chỉ cần nó vẫn thương con, chịu về nhà là .”

Phương Dĩ Nam siết chặt điện thoại.

“Mẹ, con hỏi mẹ một câu.”

“Cái gì cơ?”

“Nếu là mẹ, mẹ có chấp nhận không?”

Bà mẹ chồng im lặng.

“Nếu bố có người phụ nữ khác , dùng tiền của mẹ để nhà cô ta, mẹ có đồng ý không?”

đó… không giống nhau…”

“Khác chỗ nào?” Phương Dĩ Nam bắt đầu run lên, “Vì mẹ là mẹ chồng, con là con dâu, nên con nhịn à?”

“Vũ Vũ, con nói vậy là có ý gì?”

“Không có ý gì cả.” Phương Dĩ Nam hít sâu một hơi, “Mẹ, 17 , con Cục Dân chính làm thủ tục . lúc đó, gặp lại.”

Cô cúp máy.

Vũ ở cạnh, vỗ nhẹ vai cô.

“Đi thôi, để mời ăn một bữa.”

“Không ăn.”

ăn.” Vũ kéo tay cô, “Phương Dĩ Nam, giữ sức, trận chiến phía sau dài lắm.”

Phương Dĩ Nam nhìn cô, bỗng bật cười.

.”

6.

thứ 28 của thời gian suy xét.

hai là kết thúc.

Phương Dĩ Nam ngồi trên ban công nhà Vũ, ngắm nhìn cảnh đêm cửa sổ.

Điện thoại đổ chuông, là Hứa Tri Hàng.

Cô do dự một lúc, bắt máy.

“Vũ Vũ.”

“Nói đi.”

mai… mình có thể gặp nhau một lúc không?” Hứa Tri Hàng nghe mệt mỏi, “Anh nói với em.”

“Nói gì?”

“Nói của chúng ta.”

Phương Dĩ Nam im lặng vài giây, “, ba giờ chiều mai, chỗ cũ.”

.”

Cúp máy, Vũ từ phòng khách bước ra.

“Anh ta hẹn à?”

“Ừ.”

thật sự định đi?”

“Có.” Phương Dĩ Nam đứng dậy, “ nghe xem anh ta nói gì.”

“Vậy đi với .”

“Không cần.” Phương Dĩ Nam lắc đầu, “Đây là giữa và anh ta, tự giải quyết.”

Chiều hôm sau, Phương Dĩ Nam quán cà phê đã hẹn.

Hứa Tri Hàng đã ngồi sẵn trong góc, thấy cô bước vào thì đứng dậy.

“Em .”

“Ừ.” Phương Dĩ Nam ngồi xuống đối diện.

Hứa Tri Hàng gọi cô một latte, đúng vị cô thích.

“Vũ Vũ, khoảng thời gian vừa , anh đã suy nghĩ rất nhiều.”

Phương Dĩ Nam không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn anh.

“Anh thừa nhận, anh đã sai.” Hứa Tri Hàng cúi đầu, “Anh không nên giấu em liên lạc với Lâm Uyển, không nên có ý định dùng tiền của em nhà cô ấy.”

sao ?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương