Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Tôi đến công ty của hắn, lúc thư ký của hắn nhìn thấy tôi, vẻ mặt sâu xa: “Hôm nay Bùi tổng không có công ty:”

Tôi không tin nên anh đành phải đưa tôi đến văn phòng Tổng giám đốc.

Tôi đợi đó lâu, nhưng Bùi Cảnh thực không quay trở lại.

Gần hết giờ làm việc, tôi rời khỏi công ty của hắn. Tôi lái xe đến một mảnh đất khác đứng tên Bùi Cảnh, đó có một căn biệt thự. Tôi dừng xe cạnh đó, ngồi xe lẳng lặng chờ.

ghế lái phụ có do chính tay tôi làm.

kia, tôi làm việc tiệm bánh ngọt, mỗi ngày Bùi Cảnh đều ghé thăm. Hắn từng nói, thích nhất là tôi làm. Tuy rằng hiện tại tôi không giữa tôi vì lại biến thành như vậy, nhưng tôi hắn thấy thành ý hòa giải của .

Chỉ là tôi không ngờ, sẽ nhìn thấy Bùi Cảnh ôm một người phụ từ xe bước xuống. Người phụ đó dựa sát vào lòng Bùi Cảnh, khuôn mặt trẻ trung là ái mộ.

Bùi Cảnh đặt một tay lên vai cô , vỗ nhẹ theo nhịp. Tôi quen với động tác đó, giống hệt như hồi còn học.

Khoảnh khắc ánh mắt tôi chạm nhau, tôi cảm thấy lạnh sống lưng, tôi cảm thấy người đàn ông mắt này xa lạ đến mức tôi gần như không nhận .

Tôi không đã xuống xe như thế nào làm thế nào để đến mặt họ. Lúc kịp phản ứng, tôi đã tát một cái vào mặt Bùi Cảnh.

Dường như Bùi Cảnh không ngờ tôi sẽ đánh hắn, chỉ đứng ngây người đó, thậm chí quên cả tức giận.

Người phụ kia hoảng hốt hét lên che kín mặt Bùi Cảnh: “Chị dâu, chị đừng hiểu lầm, em đưa Bùi tổng về, giữa em không chuyện có gì cả.”

Những lời bào chữa giả tạo của cô khiến tôi có vẻ như đang cố gây .

Bùi Cảnh đẩy người phụ đó , vẻ mặt u ám: “Không có gì phải ngụy biện, thật đúng như những gì cô nhìn thấy, cô thế nào?”

Hắn thậm chí, cũng không lãng phí lời nói lừa gạt tôi.

Cô gái kia vẫn lải nhải: “Chị dâu, chị đừng hiểu lầm Bùi tổng…”

Tôi nhìn về phía cô : “Cút, đừng để tôi nói lần thứ hai!”

Tôi bộ dáng của nhất định hung dữ, người phụ đó như bị tôi dọa sợ, sững sờ tại chỗ.

Bùi Cảnh thản nhiên nói: “A Dư, em về .”

A Dư, ngay cả tên cũng giống tôi như vậy, thật là quá châm chọc.

Người phụ tên A Dư miễn cưỡng rời .

Bùi Cảnh mở cửa: “Vào , đừng ngoài làm mất mặt xấu hổ.”

Hắn nhàn nhã ngồi xuống sô pha, không thèm để ý chuyện tôi hắn ngoại : “Cô tới nơi này làm gì?”

Tôi không trả lời mà nhìn quanh căn nhà. Không khí cuộc sống của Bùi Cảnh hiện rõ .

là lần đầu tiên tôi ghét vì thị lực của lại tốt như vậy. Tốt đến mức có nhìn rõ khuyên tai bàn trà, tốt đến mức có nhìn thấy dây buộc tóc ném sô pha.

Tôi thực lý trí. Thậm chí còn đang suy nghĩ, là đồ vật của cùng một người phụ hay không?

“Không có việc gì tôi không tới tìm anh ?”

Bùi Cảnh đứng dậy, lấy một chai rượu từ tủ rượu cạnh , rót tôi một ly: “Tùy cô, cô đến , chỉ khiến bản thân tăng thêm phiền não mà thôi, thấy chưa? Cô có vui không?”

Tôi đặt mà tay trái đang cầm lên bàn ngồi xuống cạnh hắn: “Bùi Cảnh, anh không có gì giải thích với em ?”

Không ngờ Bùi Cảnh kinh ngạc quay đầu nhìn tôi: “Giải thích cái gì? Tôi rằng lòng đều chuyện này chứ.”

Tôi chưa bao giờ , có người có nói về chuyện ngoại một cách vô liêm sỉ như vậy.

Tôi dường như hiểu điều gì đó, không tiếp lời nữa, lấy từ túi xách sắp xếp : “ tôi tự tay làm, nếm thử không?”

Một sợi dây tim tôi đang dần căng .

Bùi Cảnh làm tôi thất vọng.

Hắn khinh thường nhìn thoáng qua bánh ngọt: “Không cần, ngửi thấy liền chán, mang

Sợi dây bị đứt .

Tôi cầm lấy ly rượu Bùi Cảnh rót tôi, lắc nhẹ: “Chán, chán .”

Một cơn giận dữ dâng trào tôi, ngay giây tiếp theo, chiếc ly đã vỡ tan giữa hai tôi.

Tiếng thủy tinh vỡ vụn vô cùng chói tai, kèm theo tiếng rống giận của Bùi Cảnh: “Quý Ngọc! Cmn cô làm gì! Cô điên !”

Tôi quay đầu nhìn hắn, sườn mặt của hắn có một vết m.á.u đỏ tươi, là do mảnh thủy tinh vỡ vạch lên.

Tôi cười khẩy, cười cười khóc: “Anh thấy tôi điên phải không, Bùi Cảnh? cảm nhiều năm, anh ngoại mà còn anh nói mạnh như vậy, anh rốt cuộc có mặt mũi hay không? Tôi thực đã đánh giá sai anh!”

Cơn đau nhói giọng nói mỉa mai tai khiến Bùi Cảnh thẹn quá hoá giận. Hắn nhất thời kích động: “Cmn cô chính là đồ điên, cô nhìn lầm tôi? Tôi còn hối hận ! Lúc tôi không nên quan tâm đến cô, nên để cô bị cha cô đánh chết! Tôi nên để tiền của cô bị lấy hết cô không được học! Tất cả của cô đều là tôi , bây giờ cô nói nhìn lầm tôi? Quý Ngọc, cô có lương tâm hay không?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương