Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

QUAY CHƯƠNG 1:

Tôi cố tình dùng cách kịch liệt nhất nói anh ta biết.

Tôi, Văn , không phải quả hồng mềm mặc người ta bóp.

sát rất nhanh đã đến bệnh viện lấy lời khai.

7

Tôi cung cấp đoạn ghi hình giám sát từ biệt thự – rõ ràng quay được vào phòng thay đồ của tôi thế nào, mở két sắt ra , và phá hỏng di vật mẹ tôi thế nào.

Cũng quay được Bùi Dực đá tôi, cùng ánh hả hê của khi tôi đang chảy máu.

Luật sư Trương đứng bên bổ sung thêm:

“Vết thương trên cổ cô Văn do trong trình giằng co với kẻ xâm nhập, đẩy vào kính vỡ gây ra.”

Anh ta nói trắng thành đen không đổi sắc.

sát lấy lời khai xong, câu: “Chúng tôi sẽ xử lý theo đúng pháp luật”, rời đi.

Trong phòng bệnh chỉ tôi và .

“Tiếp theo cậu định làm gì?”

hỏi.

“Chờ.”

“Chờ gì cơ?”

“Chờ hắn đến cầu xin tôi.”

Bùi Dực nhất định sẽ đến.

Tội xâm nhập tư gia, cố ý phá hoại tài sản, thêm “vô ý gây thương tích” – đủ khiến phải ở trại tạm giam thời gian.

Với mức độ Bùi Dực coi trọng “cháu đích tôn”, hắn ta không gặp chuyện.

Quả nhiên.

Sáng hôm sau, Bùi Dực xuất hiện trước cửa phòng bệnh của tôi.

Trông anh ta tiều tụy thấy rõ, quầng thâm sì, râu ria chưa cạo, vest thì nhăn nheo nhàu nát.

cầm bình giữ nhiệt – canh gà của tiệm tôi thích nhất.

.”

Giọng anh ta khàn đặc, “Anh mang canh , uống lúc nóng nhé.”

Tôi nhìn anh ta, không nói gì.

Ánh tôi khiến anh ta lúng túng, đặt bình canh tủ đầu giường.

đau không?”

Tôi vẫn im lặng.

Anh ta cuối cùng không chịu nổi sự im lặng đó, ngồi thụp xuống bên giường, ngẩng đầu nhìn tôi, đỏ ngầu.

, anh sai .”

“Anh không nên vào nhà, càng không nên cô ta động vào đồ của .”

tha thứ anh lần này được không?”

“Chúng ta ra nói với sát, nói đây chỉ hiểu lầm. giúp anh thả cô ấy ra, cô ấy đang mang thai, không ở nơi đó được đâu.”

Tôi nhìn anh ta, cuối cùng cũng mở miệng.

“Thả cô ta?”

“Được thôi.”

“Anh quỳ xuống cầu xin tôi đi.”

Bùi Dực cứng đờ.

Anh ta ngẩng đầu, không tin nổi nhìn tôi.

“Văn , đừng đáng!”

đáng?”

Tôi cười lạnh, “So với việc anh tuyên trước mọi người trong tiệc mừng niêm yết công ty tôi rằng tôi đàn bà không sinh , dắt bồ nhí sân khấu giành vị trí trung tâm, cái nào mới đáng hơn?”

anh ta khi thì đỏ bừng, khi thì trắng bệch.

“Lúc đó… anh… ép bất đắc dĩ…”

“Ồ? Ai ép anh?”

Tôi ung dung nhìn anh ta.

“Anh… Chúng ta cưới ba năm vẫn chưa mang thai, mẹ anh thúc giục liên tục, anh cũng chịu áp lực lớn…”

nên, anh liền đi tìm người khác sinh , đổ hết tội không sinh được đầu tôi?”

Tôi nhìn thẳng vào anh ta, lạnh như băng.

“Bùi Dực, cái cách anh biện minh ấy, thật sự rất thảm hại.”

Anh ta tôi nói đến nghẹn lời, ngồi chồm hỗm dưới đất, trông như gà trống bại trận.

Ngoài cửa vang giọng của .

“Ơ kìa, chẳng phải anh chồng ở rể đây ? ngồi chồm hổm ở đây thế? Cầu vợ thương tình thí cái xương à?”

Bùi Dực tức thì đỏ như gan lợn.

8

Anh ta đột ngột đứng bật dậy, trừng nhìn .

khoanh trước ngực, tựa vào khung cửa, không hề sợ hãi, thản nhiên đối .

? tôi nói trúng tim đen à? Giận hóa xấu tính hả?”

“Cô!”

“Tôi ?”

bước vào, ném chiếc iPad trong vào lòng Bùi Dực. “Tự anh xem đi, ‘cháu đích tôn’ anh ngày đêm thương nhớ giờ đang được ‘chăm sóc’ thế nào.”

Trên màn hình đang phát đoạn video.

Tùy chỉnh
Danh sách chương