Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
[ giới hoa lệ dễ làm mờ , cô ấy chê tôi cổ hủ là do tôi vô dụng, nếu tôi chiều chuộng cô ấy theo cách , cô ấy có từ chối không?]
Kèm theo ảnh là bộ đồ người hầu nam và chiếc chuông cổ hình chó.
Trong thoáng chốc, máu toàn tôi sôi trào…
7
Tần Tư Duật trong ấn tượng của tôi là người ít nói cười, lạnh lùng và cấm dục.
Tôi toàn không thể ngờ, khác của anh lại âm thầm phóng đãng mà tự ti vậy.
Phản ứng đầu tiên là nhìn nhầm tài khoản.
Vì vậy tôi không cam lòng lướt xuống dưới.
thể đang rình mò chuyện đó kinh thiên động địa.
Cá Mập Giòn Tan: [Vẫn không nhịn được, phòng tắm của cô ấy mấy lần rồi, nếu cô ấy biết đồ lót bị mất là do tôi lấy, chắc chắn sẽ hận tôi mất? Không muốn cô ấy ghét tôi.]
[Rất ghét bản , nhiêu quần áo đều bị làm hỏng rồi, quả nhiên không chạm cô ấy là đúng.]
[Lần cởi trần đi qua đi lại cô ấy, không biết có quyến rũ được cô ấy không, đều tại cái khăn tắm che mất, cô ấy không được tôi xăm tên cô ấy ở bụng dưới.]
[Hôm nay cô ấy nói tôi nhà có trộm, tôi bề ngoài bình tĩnh, thực ra trong lòng hoảng lắm, toàn không dám nói tôi chính là tên trộm đó.]
[Khó quá, không muốn trong mơ khóc gọi tên em nữa, chỉ muốn nói Sơ Sơ em nhìn anh đi.]
“…”
Trời sập rồi.
Càng xuống dưới, tôi càng tay mình run rẩy.
Sự ngạc nhiên, kinh ngạc trong lòng, tất cả đều hóa thành phấn khích.
Đồ lót bị mất của tôi, lại là do ông lãnh đạm kia lấy?
Tần Tư Duật còn có chứng nghiện?
Anh ta hình … còn thích tôi?
Vậy nửa năm nay, rốt cuộc anh ta đang giả vờ cái chứ!
Cảm giác kích thích pháo hoa nổ tung, sau khi Weibo của Tần Tư Duật, gần muốn nhấn chìm tôi.
tiệt, bây giờ tôi phải tóm cổ gã đàn ông âm thầm phóng đãng lại xử lý ngay tại chỗ!
Tôi cất điện thoại, vội vàng xuống lầu.
Tiếng dép lê lẹt xẹt trên sàn nhà, loạch xoạch.
lúc đó, chuông cửa cũng vang lên.
Dưới sảnh, tiếng bàn tán của mấy người bạn Tần Tư Duật, khi nhìn mỹ nam thăm đêm khuya.
Lặng lẽ ngừng lại.
Nhìn nhau, có người hiểu ra, chửi thề tiếng “Mẹ kiếp”.
Tôi thầm kêu không ổn.
Đúng lúc tiệt, người mẫu cơ bụng tám múi và chàng “lang cẩu” cơ ngực vạm vỡ mà Nam cho tôi mượn, xuất hiện.
8
“Chị ơi! em ở đây!”
người đàn ông nhìn tôi tiên, rối rít giơ tay chào.
Mặc kệ ánh khác thường của mọi người, lon ton chạy tôi.
“ em được chị cử giải khuây cho chị.”
Lời vừa dứt, sắc mấy người trong sảnh lập tức biến đổi muôn màu.
Khẽ liếc Tần Tư Duật cái, nhỏ giọng nói.
“Duật ca, tôi nói nào? Phụ nữ không cưỡng lại được cám dỗ!”
“ lần người, ra anh thật sự bỏ đói chị dâu rồi, chậc chậc.”
Khoảng cách quá xa, tôi toàn không nghe họ nói .
Chỉ muốn nhanh chóng đuổi của nợ mà Nam cử đi.
“ Nam cho các cậu nhiêu tiền, tôi cho gấp đôi, các cậu mau đi đi.”
Tôi hạ giọng.
Nào ngờ góc độ , từ phía sofa nhìn lại, càng thêm mật.
toàn không coi ra .
Chỉ chìm đắm trong niềm vui được mỹ nam đưa hơi ấm giữa đêm khuya.
“Chị ơi, cứ em chơi chị đi, em có nhiều kiểu nhiều tư , đảm bảo làm chị hài lòng.”
Anh người mẫu đào hoa khẽ nháy tôi.
Da đầu tôi tê dại, liếc nhìn ra sau, phát hiện Tần Tư Duật đang nhìn tôi chằm chằm ánh nặng trĩu.
Anh ta lúc nào cũng ra vẻ kín đáo, không lộ tâm tư, toàn không đoán được cảm xúc cụ thể.
Hiện tại, tôi toàn không nhìn ra anh ta có khó hay không.
Nếu vừa rồi không tài khoản phụ của anh ta, có lẽ tôi thật sự hành động theo cảm tính, đưa người phòng.
Nhưng bây giờ, tôi càng muốn phản ứng của Tần Tư Duật.
Chỉ cần anh ta chủ động ra tay, thể hiện chút bất mãn của người .
Tôi lập tức đuổi hết mọi người ra ngoài, chỉ anh ta sống giới người.
nhưng, đợi nửa phút, Tần Tư Duật vẫn không có phản ứng.
Ánh anh ta lơ đãng nhìn tôi, mày nhíu chặt, chìm giới của riêng mình xử lý mọi cảm xúc.
Đau khổ, giằng xé, buông xuôi.
Cuối , anh ta đứng dậy, ánh nhàn nhạt dừng trên người tôi.
Mím chặt môi hỏi: “Đây là chuyện em muốn nói anh?”
Tôi chưa kịp phản ứng.
Lại nghe anh ta cứng nhắc nói:
“Nếu có khách, thì cứ tiếp đãi cho tốt.”
“…”
Lời vừa thốt ra, không chỉ tôi…
Bạn của anh ta cũng vô kinh ngạc.
“Duật ca, anh… đúng là người rộng lượng.”
Mấy người thì thầm:
“ mà còn là chơi đủ rồi về nhà? Đây là trực tiếp đưa người về nhà chơi rồi!”
Khóe miệng tôi giật giật, chỉ muốn lao lên tát cho Tần Tư Duật vài cái.
Tức đi được.
Vẫn cố gắng nở nụ cười vui vẻ anh ta.
“Vâng ạ , em nhất định sẽ tiếp đãi thật tốt khách của em!”
Tốt lắm!
Đồ giả vờ tiệt, anh còn đựng được giờ!
9
Trong phòng, người đàn ông Nam sắp xếp, hình cao ráo đứng sừng sững ở cửa.
Không lâu, áo của họ đều cởi ra.
Rồi nghênh ngang đi tôi.
“Chị ơi, bắt đầu từ đâu ạ?”
Sự chú ý của tôi toàn đặt ở phòng Tần Tư Duật bên cạnh.
Chứng kiến cảnh tượng , tôi vô kinh ngạc.
Người của Nam quả nhiên hoang dã cô ấy.
“Phi lễ vật thị, phi lễ vật thị, mặc mặc .”
Tôi họ có lẽ hơi hiểu lầm, lập tức giải thích.
“Các cậu trách nhiệm cho tôi là được rồi, không cần làm thật.”