Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 17

Cuối cùng công việc ở trường cũng xong xuôi, sinh thi xong hết. dọn dẹp qua loa về quê. Bố mẹ hai bên nhắc đi nhắc lại ngày nay .

Vừa về đến nhà, chúng bị tra cặn kẽ từ chuyện lớn đến việc nhỏ: giờ đi ngủ, giờ dậy, một tuần lần gọi đồ ăn… Càng nghe càng sốt ruột, đây là những câu mà người trẻ thể trả được ?

May thay hiểu ý , lén nắm tay giúp ứng phó qua chuyện. Ăn cơm xong, về phòng nằm nghỉ, mở Weibo thấy vô số nhắn riêng:

mẫu ơi, chúc năm mới sớm . Nhân tiện nhờ giúp : Thương , c/ứu !”

mẫu, chấm bài chưa ? Xin c/ứu vớt !”

“Cuối cùng cũng kịp gặp mẫu, lớp người biết muộn nhất ! tên Phú Kiệt, nhờ giúp c/ứu !]

tròn mắt, còn tự báo tên tuổi thế này? Đúng lúc bước vào, thấy ngơ ngác liền : “ thế? chuyện gì à?”

vừa vừa cúi xuống xem điện thoại , đọc rành rọt từng chữ trong nhắn trò Phú Kiệt. vội che màn hình: “ được xem! Đây là trò gửi cho đấy!”

khẽ cười, kéo vào lòng: “Nhỏ mọn thật! Thế bảo bạn Phú Kiệt rằng bài thi chấm xong, nếu nhớ nhầm thì sang năm ta còn một kỳ nữa.”

trợn tròn mắt: “ thấy ý tốt gì ở đây, Giáo ! Bảo câu đấy ấy ?”

lơ đễnh vân vê tóc : “ , trả hay tùy .”

cân nhắc từng chữ, cố giữ cho tâm trạng nghỉ sinh viên bị ảnh hưởng: “Chúc kỳ sau vui vẻ. Đầu năm sẽ nhờ mang bánh quy tự làm cho nhé!”

tắt phụt điện thoại, nhắm tịt mắt lại. Thật tà/n nh/ẫn, vai á/c nhân này đóng nổi, để đóng thì hợp lý hơn.

cười khẽ : “ xem nữa? còn nhiều nhắn lắm ?”

ôm ch/ặt lấy , làm nũng: “ biết họ rằng nữ chính tiểu thuyết, cứ nũng nịu là nam chính nghe răm rắp. Dù Giáo cũng nghiêm khắc trò lẫn vợ mà.”

siết ch/ặt vòng tay, hơi thở ấm áp phả vào tai : “Thử ? thử biết sẽ chiều theo mọi ý ?”

từ chối chưa kịp thốt ra, chặn môi lại. Một tay kéo chăn, trùm kín cả hai chúng .

Đến lúc tỉnh dậy, quên bẵng câu cuối cùng .

Tùy chỉnh
Danh sách chương