Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 1

ép tôi khai cha là ai?

Tôi run rẩy bấm của gã đàn ông .

Kết quả là… điện thoại của Tần Mặc đổ chuông.

“… nhầm rồi…”

Tôi chằm chằm vào gương tuấn tú xuất chúng của Tần Mặc, trong lòng như sóng to gió lớn trào dâng.

1

Gương điển trai của Tần Mặc trở nên trầm lặng, ánh mắt sâu thẳm tôi:

“Anh về nước rồi, em xin của anh à?”

“… em đưa cho.” – Tôi khẽ đáp.

là sự , đúng là tôi đưa .

tôi còn chưa thèm , lập tức xóa luôn.

Từ đến lớn, tôi ghét Tần Mặc nhất!

Mặc dù anh rất đẹp trai, môi mỏng mũi cao, chân mày sắc nét, mắt sâu hút hồn.

Chân dài, tám múi cơ bụng, vừa có học thức vừa có .

đâu phải ruột tôi!

là em kết nghĩa của tôi thôi!

Không mang lại chút lợi ích nào, lại càng không yêu đương gì .

Vô dụng!

Càng buồn cười hơn là, rõ ràng hơn tôi có năm tuổi, suốt vẻ bề trên trước tôi!

Hồi học cấp ba, mới vừa yêu đương một chút, hôm sau bị anh phá tan.

sự rất đáng ghét——

Tôi sao có lưu của anh chứ? Lưu để bị quản à?

ai ngờ chứ???

Lần nữa thấy lại dãy , lại chính là trên chiếc giường lớn trong khách sạn!

2

Đêm hôm , đèn tắt rồi.

Tôi uống hơi nhiều, nhầm phòng.

Trong bóng tối mù mịt, tôi và một người lạ … qua đêm với nhau.

Vì tôi có thói quen trùm kín đầu khi ngủ…

Nên sáng hôm sau, có lẽ anh cũng chẳng buồn để ý tôi là ai, để lại một tấm danh thiếp rồi luôn.

Tấm danh thiếp toàn chữ tiếng Anh, thiết kế tinh xảo, qua là biết của người có .

Phòng khi sau gì, tôi lưu lại điện thoại.

Ghi : “Người lạ.”

Ai bảo tấm danh thiếp có họ không có tên cơ chứ!

Lại còn họ Tần nữa, tôi ghét nhất là đàn ông họ Tần…

Đang nghĩ đến , giọng trầm thấp của Tần Mặc bỗng vang lên bên tai tôi:

“Bảo em cho cha , em cho anh là sao hả?”

Tôi nào dám , đành bịa bừa:

“… Ý là không có cha. Anh có giúp em không?”

Tần Mặc tôi chằm chằm, sắc hơi đổi: “Em đúng là nghĩa khí với đàn ông ghê đấy.”

Tôi thở phào, cười gượng: “Quá khen, quá khen.”

“Dư Dao Dao! Còn cười à, em không biết nghiêm trọng thế nào sao?”

Ánh mắt sâu của Tần Mặc khẽ nheo lại, giọng trầm xuống mang theo tức giận.

Tôi mím môi, vẻ bất lực.

Tần Mặc, , cha … tôi cũng đâu muốn mọi thành thế !

anh yên tâm, tôi có cắn răng nuốt máu cũng sẽ giữ kín,

Tuyệt đối không bao giờ khiến anh bị liên lụy đâu——

Nghĩ vậy, tôi nắm lấy tay áo Tần Mặc, vò nhẹ lớp vải âu phục đắt , khẽ :

xảy rồi, mai rảnh không, có đưa cháu phá thai không…”

3

Tôi nghĩ Tần Mặc nhất định sẽ đồng ý, dù sao anh cũng chẳng thiếu .

Im lặng hồi lâu, anh tôi rồi : “Tự mình gây , tự mình giải quyết.”

Tôi sững sờ, cảm giác mình tính sai rồi: “ …”

Tần Mặc lạnh như băng, thẳng tay hất tay tôi

?????

Đáng ghét .

Nếu không phải nể anh là của tôi, tôi sự muốn sinh !

Rồi bắt anh trả nuôi con giá trên trời, khiến anh phiền chết ,

Đợi đến khi anh già, tôi sẽ để con mình rút ống thở của anh luôn cho biết !

tôi không làm vậy.

Bởi vì…

Tôi lại vội vàng với theo Tần Mặc: “Khoan !!!”

Tần Mặc dừng bước, đôi chân dài đứng lại, quay người tôi.

Tôi cắn môi, van nài: “Làm ơn đừng với ba em…”

Ừ, tôi sợ ba lắm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương