Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
12
Tống Hằng nhắc, tôi mới chậm chạp phản ứng lại.
Hình như Ôn Tử Chiêm từng với tôi là không bao giờ tắt, nhưng lúc đó tôi chẳng tâm.
cách khác, chuyện tôi nửa đêm vào Tống Hằng… phát sóng trực tiếp toàn mạng?! Thế có nhảy xuống sông Hoàng Hà rửa không sạch!
Tôi đứng im tại chỗ, cứng đờ: “Anh… không nhắc tôi à?”
“Tôi tưởng em .” Tống Hằng thản nhiên, “Tôi còn hỏi em chắc không, em lại sẽ nhanh .”
Tôi: “…”
Trời ạ, tất cả chỉ là hiểu lầm!
Nhiệt nóng lan lên tận vành tai, tôi trừng anh: “Anh show kiểu gì vậy? Nửa đêm ?”
“Tất nhiên là những người muốn thêm tiết có cơ hội tạo câu view.”
Tống Hằng ném điện thoại tôi, trên màn hình là của Hân và Nguyên.
Chắc vì chuyện mất fan ban ngày, hai người giờ lại… chạy bộ đêm? Nhân tiện vừa chạy vừa chuyện “ cảm chị em” đầy triết lý kéo lại thiện cảm của khán giả.
Nhưng hình như… dân mạng đều đang tụ tập cửa tôi với Tống Hằng, gần như phát cuồng.
Tôi: “…”
“Giờ sao?!”
Tôi còn ra khỏi nữa không?!
Trán anh khẽ búng một cái, kèm theo tiếng cười trêu chọc: “Không phải em là dân kinh doanh sao? Có nghĩ kiểu dân kinh doanh không?”
“Nhân lúc có hot search, tạo couple với tôi, rồi khi chương trình kết thúc công bố luôn tôi đại diện thương hiệu Ôn Cấu, cổ phiếu công ty tăng vọt, đôi bên đều có lợi.”
Nghe hợp lý, nhưng…
Anh lại đang đứng gần, nửa vạt áo choàng hé mở, lồng ngực rắn chắc ngay mặt, giọng trầm ấm bên tai khiến tim tôi đập loạn nhịp.
Bỗng, một giọt nước từ tóc anh rơi xuống mu bàn tay tôi, lạnh buốt.
Tôi hơi ngẩn người, ngẩng đầu bắt gặp tia cười mắt anh.
Bên tai chợt vang lên câu của Ôn Tử Chiêm: “Anh ấy chỉ trêu chị …” – giờ là đang trêu tôi sao?!
Bực mình, tôi rút tay về, trừng anh: “Anh đúng là tính toán!”
“Ê? Ôn Tri Hạ?”
Tôi quay lưng, mở cửa, bước nhanh về mình.
Dân mạng sững sờ: 【Nhìn mặt đen sì của Ôn Tri Hạ kìa… Chẳng lẽ anh Hằng của tôi thật sự nhanh thế sao?!】
13
Sáng sau tập hợp.
“ nay là vòng ba của chương trình – ‘ yêu không bao giờ lụi tàn’.”
“Tất cả khách mời sẽ , nấu ăn dã ngoại trên đỉnh và cùng ngắm hoàng hôn.”
“Mặt trời có thể lặn, nhưng yêu của chúng ta không bao giờ lụi tàn!”
Hai chị em Hân, Nguyên viện cớ rút khỏi ghi hình từ sáng sớm.
Chắc vì qua ban ngày cười chê màu, tối chạy bộ lại chê như hề, nên chịu không nổi áp lực mà bỏ cuộc.
Không còn Nguyên quấy rầy, Ôn Tử Chiêm vui vẻ: “Giường chương trình chuẩn vừa mềm vừa êm, qua em vừa nằm ngủ luôn, nay dễ như chơi!”
Tôi ngáp: “Ừ.”
Kéo khóa áo khoác chống gió, đội mũ lưỡi trai, lấy gậy ba lô: “ , .”
tràn ngập mong chờ—
【Ôn Tri Hạ trông như thiếu ngủ vậy, nhưng tôi thấy tinh thần anh Hằng tốt nha…】
【Tôi mất ngủ, thật sự muốn mười phút tối qua anh Hằng xảy ra chuyện gì!】
【Ôi ra là Ôn Tri Hạ là bà chủ của Ôn Cấu à, tôi là fan trung thành đây, sản phẩm dùng thích, tôi đồng ý mối luôn!】
…
Thời tiết không nóng, khe suối trên róc rách, khá mát mẻ.
Cả đoàn vừa chuyện vừa , bé Trần Điềm mới bốn tuổi nhưng sung sức nhất, chạy lon ton dẫn đầu, Trần Quán cười hiền theo phía sau.
Tôi và Ôn Tử Chiêm cạnh nhau, chẳng từ lúc nào Tống Hằng thong thả tới bên cạnh tôi. Tôi lặng lẽ đổi vị trí với Ôn Tử Chiêm, nhưng anh lại “vô ” dịch sang gần tôi lần nữa.
Tôi: “…”
Ôn Tử Chiêm không ý, hồn nhiên hỏi: “Anh Hằng, em thấy anh ít đóng phim thần tượng, toàn là phim nhiều tuyến nhân vật, điều tra phá án, hay đấu trí quyền mưu .”
Tống Hằng khẽ “ừ” một tiếng, tiện tay dùng gậy gạt viên đá chân tôi.
Ôn Tử Chiêm hỏi tiếp: “Vậy anh Hằng, nụ hôn màn ảnh đầu tiên của anh vẫn còn chứ?”
“Ừ.”
Tôi hơi khựng lại, nghi hoặc liếc anh.
Anh chưa từng đóng cảnh hôn? Giờ nam đỉnh lưu ai “ sáng” vậy sao?
Nhưng sao tôi lại có cảm giác câu “ừ” là tôi nghe?
Bắt gặp ánh nhìn của tôi, Tống Hằng hơi ho khẽ: “Nếu em muốn đóng, tôi có thể giới thiệu em.”
“Tôi , idol phải có ý thức của idol, lo tốt sân khấu của mình là .”
“Đến đỉnh rồi!”
14
Dựng xong lều và bếp nướng, mọi người vừa nướng đồ ăn vừa chuyện.
Một xiên cánh gà vàng ruộm đưa tới mặt tôi, Tống Hằng ngồi xuống chiếc ghế gấp bên cạnh như chuyện đương nhiên.
Nhớ lại cuộc chuyện tối qua tôi khẽ dịch sang bên: “Thật ra chúng ta không cần phải tạo couple câu nhiệt đâu, Ôn Cấu vốn có độ nhận diện cao rồi.”
Không hiểu sao, lòng tôi có chút bực bội mơ hồ.