Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Trong buổi họp huynh, tôi mời lên phát biểu với tư cách học sinh biểu.

Vừa cảm ơn xong chuẩn bị bước xuống thì cô đột ngột kéo tôi lại.

Cô nghiêm mặt, rút từ túi bức thư tình cô đã tịch thu tuần trước.

“Trong mười lăm năm dạy học của tôi, là lần đầu tiên chứng kiến yêu sớm như thế này!”

“Hôm nay tôi nhất nghiêm khắc chấn chỉnh!”

Tôi choáng váng.

Tôi quá hiểu tính cô – nhỏ cũng làm to là sở trường của cô ấy.

Ban đầu tôi còn mừng thầm vì tưởng cô bỏ qua, ai ngờ cô lại đợi đến họp huynh để lật lại.

Cô rõ ràng muốn làm tôi và nam kia bẽ mặt trước mặt tất cả huynh và học sinh!

Quả nhiên, huynh dưới lớp bắt đầu xì xào bàn tán, ba mẹ tôi trợn tròn mắt vì sốc.

Tôi do dự, không biết có nên nói thẳng viết là Lâm Từ trai cô – không?

Nhưng cô cực kỳ sĩ diện, coi trọng danh tiếng.

Tôi nghĩ ngợi, cuối cùng quyết giữ thể diện cô, nhỏ giọng nói: “Cô ơi… này mình nói riêng không ạ?”

Câu đó vừa dứt, ánh mắt cô càng thêm chế giễu:

mới biết ngại à? mới biết xấu hổ à? Lúc làm không nghĩ tới?”

Nguyệt, cô biết em là bị động, nhưng em nhận thư còn giấu , còn bao che ấy – là lỗi của em.”

“Hôm nay, tôi nhất lôi bằng cái thằng trai mặt dày đó !”

Lúc này, ba tôi đứng lên, giọng hơi lúng túng: “Cô Tú Phương, tụi nhỏ cũng lớn , biết tự trọng, mà có bao nhiêu đang nhìn như vậy… Hay là trao đổi riêng giữa bên huynh…”

“Trao đổi riêng? Anh tưởng tôi mời nhà đến xem mắt à?”

“Nếu huynh không nghiêm túc với này, thì thôi, anh về nhà tự kiểm điểm vài hôm .”

Nghe tới “về nhà kiểm điểm”, ba tôi cứng họng, không dám nói thêm gì.

dừng một chút, dùng bàn tay to bản ấn vai tôi xuống: “ , lớn lên.”

Trước bị ép thư tình, tôi liếc Lâm Từ một cái.

Mặt cậu ấy hết xanh lại trắng, giống như đang vật lộn với một quyết cực kỳ khó khăn.

Tôi cắn răng, bắt đầu : “Gửi Nguyệt thân yêu… Từ lần đầu gặp cậu hồi lớp mười, khuôn mặt cậu đã lởn vởn trong đầu . Trong học, ngủ, lúc nghỉ ngơi, cả lúc chạy bộ hay làm bài kiểm tra, đều nghĩ đến cậu…”

“Thôi đủ , tôi nói vài câu đơn giản thôi!”

cau mày, lấy thước gõ mạnh lên bàn, hiệu cả lớp nhìn về phía cô.

“Các em thấy chưa? chính là hậu quả của việc yêu sớm! Ảnh hưởng trực tiếp tới học hành, thi cử!”

“Mọi đều biết tôi – Lâm Từ – từ lớp mười đến lớp mười đứng đầu khối!”

“Bởi vì nó biết tập trung bộ tâm trí vào học tập!”

Nói xong, cô quay sang nhìn tôi, cau mày:

“Đặc biệt là em, Nguyệt, em càng học theo nó!”

, tiếp .”

Tôi cố nuốt trọn lời muốn phun : Học theo cô á?

Chẳng chính nó là viết thư tình tôi ?

Tôi tiếp tục : “ Nguyệt, nhìn thế nào cũng không thấy đủ. là năm hạnh phúc nhất của , là năm mà ở gần cậu nhất. Trước , chăm chú nghe giảng, nhưng từ chúng ta học cùng lớp, chỉ nhìn cậu…”

giơ tay hiệu tôi dừng lại, rõ ràng lại sắp nổi máu “diễn”.

"Các em à, học thì nhìn gì? Là bảng đen và thầy cô! Chứ không là mặt mấy cùng lớp!"

"Tại Lâm Từ theo kịp tiết học, trả lời câu hỏi của giáo viên?"

"Là vì ấy chăm chú nghe giảng, tâm ý suy nghĩ và học tập!"

"Các em nói xem, học sinh như vậy làm có kết quả kém , thầy cô làm mà không yêu quý?"

Tùy chỉnh
Danh sách chương