Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9
“ vậy đó chị, Tiểu Du đã ý lấy em.”
“ này chúng em về là để chuyện hôn sự.”
Chu Tử Thần vui ôm eo Kiều Tiểu Du, còn vã bảo đảm: “Yên tâm đi bảo bối, đính hôn xong nhà họ Chu nhất định không bạc đãi em, sẽ để em nở mày nở mặt với bạn bè.”
Nó lại quay sang tôi chờ mong: “Phải không chị?”
Tôi cười nhìn Kiều Tiểu Du: “Bạn thân cô được một triệu đính hôn, vậy cô muốn nhiêu?”
Cô ta nhẹ nhàng gỡ tay Chu Tử Thần ra khỏi eo, thu bớt vẻ chán ghét, ưỡn n.g.ự.c cười rạng rỡ: “Tất nhiên tôi phải hơn nó gấp mười . Nhưng mà… vì tôi với Tử Thần là yêu chân thành, nên chúng ta không cần so đo. Tôi không phải người ham , giảm đi một nửa cũng được. Chị hợp lý không?”
Tôi nhấp ngụm nước, thản nhiên: “Nhà họ Chu chúng tôi cưới vợ thì coi trọng môn đăng hộ đối. Cô muốn đòi năm trăm nghìn, vậy nhà cô cho được nhiêu của hồi môn?”
Kiều Tiểu Du sững lại, bật thốt: “Tôi cưới Tử Thần thì chỉ cần các người đưa sính lễ là được, sao lại còn bắt tôi đưa hồi môn ngược lại? Hơn là tôi gả vào nhà họ Chu chứ đâu phải Chu Tử Thần gả vào nhà họ Kiều. Anh ta lời quá rồi ấy chứ.”
“Anh ta yêu tôi c.h.ế.t đi sống lại, theo đuổi tôi mãi tôi mới ý. Đó là phúc của anh ta, cũng là phúc của cả nhà các người. Giờ chị lại đòi của hồi môn, chị nghĩ cái gì vậy?”
“Huống chi, của hồi môn nhất chính là tôi. Tôi là vô giá. yêu thật sự vốn dĩ vô giá, chị hiểu chứ?”
Tôi gật : “Hiểu rồi.”
“Vậy thì em tôi cũng không cần sính lễ gì cả. yêu vô giá, chúng ta cứ nói bạc tầm thường quá. nhé.”
Một câu thôi đã làm Kiều Tiểu Du sững sờ trợn mắt.
Cô ta liền quay sang làm bộ đáng thương, nước mắt giàn giụa:
“Chu Tử Thần, chúng ta chia tay đi.”
“Em không chịu nổi sự sỉ nhục này. Chị anh luôn định kiến với em, lúc nào cũng gây khó dễ còn coi em như trò hề. Anh vui lắm ?”
“Anh cầu xin em nhà, vậy mà chị anh ra sức ngăn cản. Miễn cưỡng cho vào thì lại đưa toàn món em không được. Còn lấy bắp cải để nh.ụ.c m.ạ em. Đây là cách tiếp khách của nhà các người sao?”
“Em chỉ tham quan phòng thay đồ thôi mà chị ta liền vu cho em là cắp, còn dọa báo công an…”
“Giờ chuyện đính hôn thì chị ta chẳng những không chịu bỏ , còn châm chọc yêu của chúng ta.”
“Em chịu đủ rồi!”
Kiều Tiểu Du khóc nức nở, gào lên: “Chia tay! Chu Tử Thần, em hận anh!”
Chu Tử Thần hoảng hốt, quay sang tôi quát : “Chị, chị quá đáng thật rồi! Mau xin lỗi Tiểu Du ngay!”
10
“Xì, tôi thà không cần cái lời xin lỗi giả tạo của chị. Tôi nhìn thấu chị rồi. Chu Tử Thần, nhà các người dám đối xử với tôi này, tôi sẽ cho các người hối hận. Cứ chờ đi.”
Nói xong, Kiều Tiểu Du vừa khóc vừa đi.
“Chị, em không thể mất Tiểu Du. Không có cô ấy em sẽ c.h.ế.t mất. Chị chờ em, em phải đuổi theo cô ấy.”
Chu Tử Thần vứt lại câu này, liền cuống cuồng theo.
lúc đó, một chàng trai trẻ, thân hình cao ráo bảnh vàng tới, đ.â.m sầm trúng Kiều Tiểu Du làm cô ta ngã nhào xuống bãi cỏ.
Anh ta từ xa đã hét:
“Chu Tử Nghiên, chị làm sao , điện thoại WeChat không trả lời, mấy dự án chúng ta tư gặp sự rồi. Chị còn không xử lý thì chúng ta sắp phá tới nơi rồi không!”
Kiều Tiểu Du vốn định kịch liệt, “phá ” thì mặt biến sắc liền giả bộ yếu ớt ngồi bệt dưới đất. là vừa hay được Chu Tử Thần đỡ dậy, dỗ dành đưa về.
Tôi nhìn cảnh đó với khuôn mặt vẫn bình thản. Trong chỉ nghĩ: hay lắm, màn kịch sắp mở rồi.
11
“Tưởng gì, gấp cái gì chứ? Không tôi đang chuyện cưới vợ cho em trai sao?”
Tôi nhìn Lục Cảnh Diễn, cười nhạt.
Nhà họ Lục với nhà họ Chu vốn thân thiết, Lục Cảnh Diễn là bạn nhiều năm cũng là đối tác làm của tôi.
“Ơ kìa, thằng em cô chuẩn bị cưới vợ ? Chúc chúc nha, tiểu đệ.”
“Đây chính là em dâu tương lai sao? Xinh đẹp đấy, trai tài gái sắc là xứng đôi ghê, chúc chúc .”
Anh ta bắt tay Chu Tử Thần, nịnh nọt vài câu rồi quay sang chìa tay với Kiều Tiểu Du:
“Em dâu, vừa rồi quá nên đ.â.m phải em, thật ngại quá.”
anh ta cao ráo bảnh , Kiều Tiểu Du liền cười tươi như hoa đưa tay nhỏ nhắn ra:
“Không sao đâu, này đều là người một nhà cả mà.”
Lục Cảnh Diễn khựng lại, rõ ràng hơi bất ngờ.
Kiều Tiểu Du cũng chợt nhận ra mình lỡ lời, ngậm miệng.
Tôi kéo Lục Cảnh Diễn sang một bên:
“Có chuyện gì, công ty lỗ nhiêu cậu mau nói đi.”
Anh ta rút điện thoại ra:
“Chị đi.”
Tôi chọn chỗ không xa không gần, đủ để Kiều Tiểu Du rõ. thời, tiếng hai người kia trò chuyện cũng lọt vào tai tôi.
“Anh Tử Thần, người lúc nãy… chính là cậu ấm Lục Cảnh Diễn mà mọi người hay nhắc đó hả?”
Chu Tử Thần gật :
“ vậy Tiểu Du, đừng mấy tay paparazzi nói bậy. Anh Cảnh Diễn không chỉ là cậu ấm đâu, sự nghiệp anh ấy cũng rất tốt, gia cảnh thì giàu lắm. Nhà họ Chu bọn anh với nhà họ Lục quan hệ làm thân thiết lắm.”
vậy, Kiều Tiểu Du liền xoay giọng:
“Thì ra là , anh phải học anh Cảnh Diễn nhiều vào, làm cho ra trò chứ đừng để chị gái anh nắm hết. Đàn ông là phải có sự nghiệp. Nhìn chị anh kìa, làm không ra gì mà còn xảy ra sự , anh mau đi xử lý đi.”
“Em chờ tin tốt từ anh đó.”
Chu Tử Thần quýnh:
“Vợ ơi, em không chia tay hả, may quá!”
Kiều Tiểu Du chu môi:
“Nãy em nói chia tay chỉ vì tức chị anh thôi. Cho chị ta em không phải loại dễ bắt nạt. này anh phải làm chủ gia đình, học hỏi anh Cảnh Diễn nhiều hơn. , cho em số WeChat của anh ấy đi, em cũng muốn học hỏi, tiện cho này giúp anh quản chuyện của nhà họ Chu.”
…
Tất cả mánh khóe nhỏ đó, tôi đều nhìn rõ trong tay.
Rồi tôi nhận một loạt cuộc gọi, toàn là “đối tác” báo hủy hợp . Tôi còn gắng xin lỗi từng người, mặc dù thực ra chỉ là cùng một số gọi , nhưng diễn xuất vẫn phải cho thật giống.
Diễn kiểu này cũng mệt phết.
Tôi chắc, Kiều Tiểu Du đang ngồi kia và nhìn rất rõ.
Cô ta bấu víu Chu Tử Thần, chẳng qua vì nhà họ Chu nhiều . Nếu thật sự phá thì liệu cô ta còn yêu nó không? Hay là sẽ bỏ ?
Tôi muốn nhìn , đáy sâu trong người này rốt cuộc là gì.
Kiều Tiểu Du chắc chắn có mưu đồ, và tôi thì đã giăng sẵn lưới cô ta nhảy nhót nào!
12
màn náo loạn đó, Kiều Tiểu Du liền mượn cớ bỏ đi.
Ngày hôm .
Trong phòng sách biệt thự.
Chu Tử Thần bưng cho tôi cốc nước chanh mật ong, mặt đầy lo lắng:
“Chị, công ty thật sự có chuyện ?”
Tôi giả vờ bận tối mắt không rảnh trả lời, chỉ vùi vào đống hợp , gọi điện cầu cứu khắp nơi như thể đang loay hoay vay mượn khắp chỗ.
tôi không nói gì, nó ngoan ngoãn ngồi một bên lén mở một tập hợp nợ nần trên .
Tất nhiên đó là giấy tờ giả tôi nhờ Lục Cảnh Diễn làm ra, nó cũng chẳng thể nhìn ra sơ hở.
Ngay từ nói chuyện với Kiều Tiểu Du, tôi đã cô ta có mục đích. Bản năng cảnh giác khiến tôi và Lục Cảnh Diễn dựng một màn kịch.
Nhà họ Chu kinh doanh năm, tài bạc tỷ. Nếu cô ta thật sự nhắm vào thì khi chúng tôi sắp phá , liệu còn ở bên Chu Tử Thần không?
Không ngờ cô ta rất giỏi diễn, mê hoặc em tôi tới mức thần hồn điên đảo nên tôi đành phải ra tay sớm.
“Chị, em vừa gọi cho ba mẹ rồi, nhưng ba trượt ngã gãy chân mới vừa phẫu thuật, tạm thời về không được.”
Tôi vẫn vừa giấy tờ vừa ghi chép: “Ừ, chị rồi.”
Nửa tiếng , tôi mới thở dài day day thái dương:
“Em trai , này nhà mình chắc chống đỡ không nổi .”
“Không thể nào, công ty trước giờ vẫn luôn vận hành tốt mà. Sao lại thành ra này?” Nó hoang mang thở dài, rồi hỏi nhỏ: “Chị, em có thể giúp gì không?”
Ánh mắt nó chân thành làm tôi thoáng chốc mềm . Nhưng muốn cắt đứt dã tâm của con cáo tinh kia, tôi không thể chùn tay.
Tôi xua tay:
“Chị sẽ mãi bảo vệ em. Còn chuyện em với Tiểu Du, nếu em thật thích thì chị sẽ chúc phúc. Hôm qua chỉ là có chút hiểu lầm với nó thôi.”
Nó cười rạng rỡ, hạnh phúc không giấu nổi, còn lấy điện thoại khoe: “Cảm ơn chị! Chị đi, Tiểu Du luôn quan tâm em, cô ấy còn cổ vũ em .”
Tôi kéo đoạn chat:
“Anh yêu đừng lo quá, khó khăn rồi cũng sẽ qua, em luôn bên anh.”
Chu Tử Thần: “Tiểu Du, nếu nhà anh thực sự không gượng được thì chúng ta chia tay đi. Em tìm người tốt mà lấy, anh không muốn em chịu khổ.”
“Đồ ngốc, nói gì vậy. Em yêu con người anh đâu phải yêu của nhà anh. Em là hay nói chuyện hơi gắt, tính cách hơi thất thường, nhưng em vốn không có ý xấu. Anh cũng lâu rồi. Nên này muốn bỏ em thì không có cửa đâu.”
Chu Tử Thần: “Vợ ơi, yêu em c.h.ế.t mất!”
Nó cười hí hửng nhìn tôi:
“Giờ chị tin Tiểu Du thật yêu em chưa?”
Tôi cũng mỉm cười gật : “Ừ.”
Cô ta nói vậy, chẳng qua muốn kéo dài thời gian quan sát thôi. Ai dám chắc nhà họ Chu phá thật sự?
Con nhỏ này là không hề ngu.
Có lẽ tôi phải châm thêm dầu vào lửa, cho Kiều Tiểu Du hiện nguyên hình sớm hơn kế hoạch.
“ mà này, này nhà mình có thể gánh nợ rất . Nếu Tiểu Du không ngại, hai đứa có thể lại chuyện hôn nhân được không?”
Chu Tử Thần gật ngay:
“Cảm ơn chị ủng hộ, em sẽ thuyết phục Tiểu Du cùng em vượt khó… Em đi trước nhé.”