Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

12

【Bị tiểu thuyết ngôn tình lừa gạt vào đây, không ngờ nam , nữ , nữ phụ lại cùng ngồi trong thư viện làm bài tập?】

Dòng bình luận mới xuất hiện đầy nghi hoặc.

Man, cô sai y chang mấy câu tôi sai, còn không thầm thích tôi à?”

Cố Phỉ cười lạnh, giọng đầy khiêu khích.

Anh ta vẫn luôn cho rằng tôi cố tình tiếp cận Hứa Lộc, ngấm ngầm phá hoại khiến cô bé có cái tiêu cực về anh ta.

“Cố Phỉ, có bệnh à? Sao tôi biết sai câu nào mà bắt chước?”

“Bốp!”

Hứa Lộc đứng lưng, gõ đầu mỗi người một cái.

“Công thức vật lý mà cũng không hiểu, hai người tự hào lắm hả?”

“Với lại, hai người sai nhau thì có gì ghê gớm. Đề này gần một nửa là sai, sai khác nhau mới chứng tỏ hai người có tài.”

Tôi giận mà không dám gì.

Cố Phỉ thì hơi bối rối:
“Hứa Lộc, tôi nhớ lần đầu gặp cô, cô không phải như bây giờ…”

Lúc chương trình mới bắt đầu ghi hình, lần đầu tiên thấy thế giới phù hoa của người giàu có, Hứa Lộc rụt rè, tự ti. Gặp đúng lúc bà cô bị bệnh, cô bé ngày nào cũng lo lắng.

Hứa Lộc mà Cố Phỉ trúng tiếng sét ái tình mặc một chiếc váy bạc màu, đeo balo cũ kỹ, ánh mắt yếu ớt như một chú nai con.

Điều đó khơi dậy bản năng muốn vệ của anh ta.

như một con công đang xòe đuôi, anh ta muốn thể hiện sự mạnh mẽ và đặc quyền mặt Hứa Lộc, nhưng giờ lại nhận ra một học sinh giỏi độc lập, ưu tú và xuất sắc, anh ta giúp được gì.

Vấn đề duy của Hứa Lộc là bài toán lớn cuối cùng có lối giải hơi rườm rà, trong khi Cố Phỉ còn chưa hiểu đề bài.

“Thay vì suy nghĩ lung tung, sao không làm thêm vài câu bài tập đi?”

Hứa Lộc gõ nhẹ lên bàn.

Một người bạn thân của Cố Phỉ tới gọi anh ta đi hát karaoke, nhưng vô tình cũng bị giữ lại làm bài tập.

Học phí? Giảm 20% so với Cố Phỉ.

Đôi mắt Hứa Lộc long lanh.

phẫu thuật của bà tôi đã gần đủ . Cộng với hiểm y tế hoàn trả, sắp trả hết nợ .”

Cô bé sự học giỏi, cách giải thích kiến thức thì cực kỳ sáng tạo và dễ hiểu.

Thầy cô trong trường cũng biết chúng tôi – nhóm học sinh đội sổ – vốn bận tâm đến tích. Dù sao thì “mọi con đường đều dẫn tới La Mã,” có người sinh ra đã ở La Mã .

Thậm chí, dù không thi đại học, nhà và nhà Cố cũng đã sẵn sàng cho chúng tôi ra nước ngoài du học.

Vì vậy, thầy cô dạy theo kiểu hời hợt, cần chúng tôi không gây chuyện lớn là được.

Nhưng Hứa Lộc thì khác.

Nhận gia sư, cô bé sự xem là giáo viên, nghiêm túc học giáo trình, đó chuyển hóa kiến thức cách giải thích đơn giản và hình ảnh minh họa dễ hiểu.

Dần dần, ngay cả người bạn thân của Cố Phỉ cũng tiếp tục gia hạn học phí.

“Tôi biết mọi người đều đang giúp đỡ tôi. Nhưng ai kiếm dễ dàng cả. Nhận học phí , tôi phải dạy cho tử tế. Đây có lẽ là điều duy tôi có thể làm để giúp được bạn.”

13

Cố Phỉ bị sách tham khảo hành đến mức xuất hiện cả quầng thâm mắt.

Kỳ thi đại học đối với người Trung Quốc vẫn quan trọng. Khi biết tích của Cố Phỉ nhờ được Hứa Lộc dạy kèm mà tăng thêm 50 điểm, ba anh ta xúc động đến mức mang cờ lụa tới thăm bà Hứa.

nghiêm lệnh Cố Phỉ không được làm phiền Hứa Lộc và phải tôn trọng cô bé như một giáo viên thụ:

“Một cô gái tài năng như thế, khi tốt nghiệp định phải cân nhắc làm việc tại tập đoàn nhà Cố.”

“Chuyện yêu đương thì tùy , nhưng khó khăn lắm mới tìm được người dạy tiến bộ, tuyệt đối không được làm lỡ dở, nghe rõ chưa!”

Chưa kể, ba tôi cũng không chịu kém cạnh. nghĩ đủ cách mua phẩm bổ dưỡng, trái cây. Mỗi lần mua cho tôi một phần là có thêm một phần cho Hứa Lộc.

Thỉnh thoảng, còn có sữa bột dành cho người già và loại dinh dưỡng khác.

Ba tôi không ra, nhưng tôi biết ông cũng nhớ bà nội.

Chúng ta thường cố gắng bù đắp tiếc nuối trong cuộc đời qua vòng lặp số phận của người khác, như hoàn thiện một giấc mơ dang dở.

________________________________________

Cố Phỉ dự định sẽ thức tỏ tình với Hứa Lộc kỳ thi đại học.

Tôi đã thấy sân khấu và máy bay không người lái mà anh ta chuẩn bị.

Tôi cảnh báo anh ta không được bày trò khi Hứa Lộc còn đang đi học.

Phản hồi của anh ta là một tiếng hừ lạnh.

Giữa tiếng ve râm ran mùa hè, trong khoảng thời gian đáng ra mọi người đang mong chờ cảnh nam và nữ phụ lái xe máy lượn lách, thì màn hình livestream lại chuyển sang cảnh thi đại học được che mờ toàn bộ vì lý do mật.

Cố Phỉ bắt đầu học quá muộn, nên tích cải thiện có giới hạn, nhưng anh ta vẫn kiên trì thi đại học trong nước.

Tháng 6 trôi qua, tôi thấp thỏm không yên, sợ rằng Cố Phỉ sẽ bất ngờ giở trò.

Không ngờ, đến tận tháng 8, khi anh ta chuẩn bị xuất ngoại nhập học, vẫn không hề tỏ tình với Hứa Lộc.

bình luận cũng bắt đầu nghi ngờ:

【Nam cứ thế rời đi à? Không diễn cảnh “anh đuổi, cô trốn” nữa sao?】
【Tôi không tin, không tin! Tôi thấy kiểu gì anh ta cũng sẽ làm một chuyện gì đó lớn lao.】

________________________________________

ngày lên đường, chúng tôi đến tiễn anh ta.

kỳ lạ, hồi tôi cố gắng đối tốt với Cố Phỉ, quan hệ giữa chúng tôi lại tệ. Anh ta coi thường tôi, còn tôi thì bực bội âm ỉ trong lòng.

này, khi có Hứa Lộc, chúng tôi đối đầu nhau, mỗi ngày cãi nhau không dưới tám trăm lần, nhưng hóa ra lại bạn bè hơn.

Toán học quả có thể trị liệu tất cả kiểu “bề trên,” bởi nó không cho phép giả vờ hiểu biết, cũng không thể “tôi dạy cho cô.”

Nếu toán học không được, thì sẽ đến vật lý.

Bộ não của Cố Phỉ cuối cùng cũng nhận ra rằng tôi sự không thích anh ta nữa.

Hứa Lộc đang tham gia đội tuyển nên không thể xin nghỉ để tới.

Trong sảnh chờ sân bay, tiếng loa thông báo kiểm tra an ninh vang lên. Cố Phỉ không gì, lặng lẽ về phía cổng vào.

Người bạn thân đá nhẹ chân anh ta:
“Này, Cố ca, tặng luôn máy bay không người lái cho tôi à?”

Cố Phỉ gật đầu.

Tôi hơi bất ngờ.

“Khi ở phòng thi, người xung quanh dốc hết sức , trong mắt có gì khác ngoài bài thi, tôi bỗng nhận ra rằng tôi và Hứa Lộc chưa từng đi chung một con đường.”

“Tôi từng nghĩ cô ấy đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, cần một chiếc ô vệ. Nhưng nếu tôi sự tỏ tình, tôi trở một hòn đá cản đường cô ấy.”

Tôi vỗ vai anh ta, như thể đang khen một đứa trẻ vừa hiểu ra điều gì đó quan trọng.

“Hứa Lộc dạy kèm nửa , cuối cùng cũng bổ sung được chút não.”

Một cô gái nhỏ tràn đầy sức sống như Hứa Lộc mặt trời mà anh ta không thể nắm giữ, cũng đủ sức hiện giấc mộng “tổng tài bá đạo cứu rỗi” của .

“Thôi nào, đi đi.”

Chúc anh thuận buồm xuôi gió.

Xem như nể mặt việc anh ta đã tặng lại tôi toàn bộ số giờ dạy kèm còn thừa, chuyện ngu ngốc đây, tạm thời tôi sẽ không mắng anh ta nữa.

Ai mà lại đi ghét cơ chứ?

14

Tôi vẫn yêu , tôi – bà Mạt – cũng thế.

Vì vậy, khi vào kỳ nghỉ hè hai kỳ thi đại học, Hứa Lộc rút ra hai chiếc vòng như làm ảo thuật, cả hai con tôi đều sáng rực mắt lên.

Hứa Lộc có chút ngượng ngùng.

“Trả hết nợ, đóng xong học phí, em không còn nhiều. Hai chiếc vòng này không phải đặc, hai người đừng để bụng nhé.”

Nếu không phải vì ánh mắt tôi ra hiệu nhắc nhở, có lẽ tôi đã không nhịn được mà khen ngợi luôn .

“Tiểu Lộc, con có mắt ! Vẫn là tốt . đã , Man suốt ngày mua mấy thứ ngoài cái mác ra đáng giá xu nào, còn không biết khoe khoang gì…”

Hứa Lộc cẩn thận đeo chiếc vòng vào tay tôi, khẽ :

“Chị Tiểu , trả chị chiếc vòng.”

Tôi hiểu.

Ba trôi qua, dù vụ chiếc vòng bị mất trộm đã kết thúc từ lâu, chiếc Cartier đó cũng đã sớm trở về với chủ, nhưng trong lòng Hứa Lộc, cô bé vẫn luôn cảm thấy thiếu tôi một lời giải thích.

Chiếc vòng xưa là do tôi dùng một lời dối thiện ý và bằng chứng lạnh lùng để cô bé trả lại.

Còn chiếc vòng hôm nay là sự xin lỗi mà Hứa Lộc đã tích góp lâu để có thể trao tận tay tôi.

“Em không hiểu về đồ xa xỉ, sợ mua sai lại trò cười. Bà tốt, không muốn đeo thì có thể nung chảy đổi .”

ra, Hứa Lộc không cần phải làm vậy.

Lòng tự trọng tôi từng trao cô bé ngày ấy đã được cô bé giành lại bằng tài năng và sự nỗ lực của trong ba qua.

Giờ đây, khi truyền thông nhắc đến cô gái xưa trong chương trình Biến Hình Ký, ai ai cũng ca ngợi và gọi cô bé là “phượng hoàng ” trong thủ khoa kỳ thi đại học.

Nhưng tôi vẫn vô cùng vui vẻ đeo chiếc vòng vào tay .

là thứ có giá trị ổn định mà!

Tôi thích nó.

Cũng như cách tôi thích con người Hứa Lộc vậy.

【Hết】

Tùy chỉnh
Danh sách chương