Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Em gái trách móc: “Chị làm việc năm năm trời, tích được 800 tệ, lại nói không có tiền?”
đâu biết, số tiền đó tôi đã chắt bóp đến mức .
Từ khi làm, quần áo tôi mặc toàn là đồ giảm giá, bữa trưa tự nấu mang theo, chưa từng ăn hay xem phim cùng đồng nghiệp, càng không biết du lịch là gì. Tôi dồn từng đồng vào mua nhà.
Mọi đều nói tôi sống một kẻ khổ hạnh, chẳng có chút thú vui .
Sau khi bị em gái trộm hết tiền, tôi bị ốm nặng một trận. Cộng thêm việc giá nhà tăng vọt, tôi chẳng còn khả năng mua nổi, là bắt nghĩ thông suốt.
Tôi bắt ăn ngon, sống tốt, không còn bạc đãi bản thân.
Lúc đó, Lưu Minh đột nhiên nói: “Em gái à, thấy chị em được lắm đấy, hay em bảo chị lấy , đúng lúc chị đang độc thân.”
Tôi vừa định mắng lão là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, thì nghe em gái nghiêm túc hỏi: “ sự thích chị em ?”
Lưu Minh gật .
Không kịp phản ứng, em gái liền ngất tôi, cùng nhét tôi vào xe tải.
Từ đó, tôi vào ác mộng.
Bỏ trốn, bị , bị cưỡng ép, sảy thai… lặp lặp lại.
Trong khoảng thời gian , bên tai tôi luôn là tiếng trách móc của em gái: “Chị chọc giận Lưu làm gì? ông sảy thai, cắt đứt dòng giống. Chị đúng là gieo gió gặt bão. Lưu, mạnh vào, phụ nữ là phải , nhiều là ngoan ngay.”
Nhìn thấy Lưu Minh tới gần, toàn thân tôi run lên, bản năng muốn bỏ chạy.
Móng tay bấm vào lòng bàn tay, cơn đau khiến tôi cố gắng giữ bình tĩnh.
Ngay ngày dọn đến đây, tôi đã lắp camera trước cửa và cả trong nhà.
Nếu tôi có gì, sát sẽ tìm đến họ tiên.
Hơn nữa, em tôi vẫn nghĩ 800 tệ còn trong tay tôi, lần chúng đến là vì tiền, tôi tạm thời vẫn an toàn.
“Các vào bằng cách ?”
“Bạn cùng phòng của chị biết em là em gái chị, trước khi ra ngoài đã em vào, bảo em đợi trong nhà.”
Em gái kéo Lưu Minh lại: “Chị à, chị thương Lưu một chút . Chị xem ông hiền lành chất phác kia. Lấy được vợ rồi, nhất định sẽ yêu thương.”
Lưu Minh cười dâm đãng: “Em gái à, em đẹp đấy.”
Em gái nhéo ông một cái, ra hiệu giữ im lặng.
Thấy tôi không phản ứng, em gái lại khóc lóc: “Chị à, chị biết Lưu tội nghiệp không? Ông già rồi, muốn có một mái ấm, một gia đình. Chị giỏi giang , không thể giúp ông ?”
Nghe mà tôi muốn cười.
Ông nghiện rượu, lười nhác, từng bạo hành, vì không có vợ mà thành “đáng thương”?
Em tôi lấy tư cách gì nói mấy lời đó?
Lưu Minh nhe răng, lộ ra hàm răng vàng khè: “Giúp với, sẽ đối xử tốt với vợ mà.”
Ánh mắt ông dâm đãng khiến tôi nổi da gà: “Tôi thực sự không có tiền.”
“ lại không có?” – em gái lớn tiếng – “ em từng lén kiểm tra tài khoản chị, có đến tám trăm . Chị không thể ích kỷ vậy, vì muốn mua nhà mà mặc kệ tương lai Lưu!”
Tôi cười lạnh: “Hạnh phúc của ông liên quan gì đến tôi?”
Tôi dùng chìa khóa mở cửa phòng ngủ, đặt túi xuống.
[ – .]
Em gái vào, ánh mắt dán vào chiếc két sắt.
Tôi vào nhà vệ sinh: “Tôi hy vọng khi tôi ra, tụi bây đã biến khỏi đây rồi.”
“Chị…” – em gái lắp bắp, cuối cùng buông một câu: “Chớ khinh lúc nghèo.”
Tôi nhìn gương mặt nhăn nheo của Lưu Minh, im lặng. vậy mà gọi là “thiếu niên”?
Đàn ông đến c.h.ế.t là thiếu niên ư?
Năm phút sau tôi ra khỏi nhà vệ sinh, chúng đã biến mất.
Tôi đến bên két sắt – bên trong có năm trăm tiền mặt.
Nhưng đó không phải tiền của tôi, mà là tiền của bạn thân gửi nhờ.
Tôi biết em gái tôi một khi đã nhắm đến gì thì sẽ không từ thủ đoạn. Linh cảm mách bảo tôi rằng mọi kiếp trước sẽ tái diễn.
Ở kiếp trước, sau khi bị trộm tiền, tôi báo sát.
tôi một mực khẳng định đó là tiền tôi biếu bà, giúp em gái tôi thoát tội.
Tôi từng kể lo lắng với bạn thân (không kể trọng sinh).
Cô chủ động đặt 500 vào két sắt của tôi: “Nếu em gái cậu dám trộm số tiền đó, tôi sẽ báo sát, cô nếm mùi pháp luật.”
Tôi không khách sáo, làm y vậy.
Tôi mở két sắt – trống rỗng.
Tôi khẽ cong môi – quả nhiên, em gái tôi chưa bao giờ làm ai thất vọng trong việc khiến thất vọng.
Lần , trộm tiền của bạn tôi, không phải của tôi, không thể lấp l.i.ế.m được nữa. đáng bị dạy dỗ một trận.
“Vãi , đây sự là em gái cậu ? Có khi bị lão độc thân đó yểm bùa rồi không?”
Bạn thân tôi sốc nặng khi biết hành động của em gái tôi.
“Nếu Lưu Minh giỏi , thì yểm bùa tôi luôn, tôi tình nguyện đưa tiền ổng.”
“ rốt cuộc em gái cậu thích gì ở Lưu Minh? Tuổi già, lười tắm, hay là mùi ?”
“Ai mà biết được?”
Việc tại em tôi lại đối xử với Lưu Minh tốt đến , là điều mà cả hai kiếp tôi vẫn chưa thể lý giải nổi.
ra em gái tôi không hề lương thiện bề ngoài. Gặp ăn xin ngoài đường, sẽ tránh xa, còn bĩu môi mỉa mai: “Có tay có chân mà không chịu làm, cứ làm ăn mày lừa tiền. Loại sống làm bẩn mỹ quan đô thị, chi bằng đ.â.m c.h.ế.t xong.”
đối xử tốt với một mình Lưu Minh, đến mức mất cả đạo đức và lý trí.
Tôi nghĩ, sống lại một đời, có lẽ tôi sẽ tìm ra câu trả lời .
Bạn thân tôi nói: “Chúng báo sát . Vì một lão già mà dám hại cậu vậy, nếm mùi pháp luật một lần.”
“Từ từ đã.”
Chưa đầy hai ngày sau, tôi thấy trong vòng bạn bè của hàng xóm cũ đăng ảnh thiệp cưới do Lưu Minh gửi.
Xem ra, số tiền đó hắn đã tiêu sạch, tôi lập tức báo sát.
Trong nhà có camera, ghi lại rõ ràng toàn bộ quá trình em gái tôi và Lưu Minh trộm tiền.