Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Chính lúc này, đột nhiên truyền một tiếng hét thất thanh.

Rất nhanh, tôi hớt ha hớt hãi chạy từ xuống, kéo tay áo nội: “Mẹ, sao Ngọc Quyên lại ở vậy?”

Ngọc Quyên tên của mẹ tôi.

và Phương tắm xong, mở cửa ra liền cô ta đứng đó, dọa ch*t rồi.”

tôi một tràng dài, chúng tôi không ai quan tâm, liền theo hướng mà chúng tôi .

“Ôi mẹ ơi!”

Lần này tôi thật sự dọa sợ rồi, ôm lấy chân nội đứa trẻ mất mẹ vậy.

Ông nội cảnh này làm cho ngơ người một hồi, ông ta chau , về phía tôi: “Mẹ trước khi ch*t có thật đã không?”

Tôi gật gật đầu.

“Không nào! Cô ta m/ù c/âm, tuyệt đối không !” tôi lập tức phản bác.

xong, ông ta biết mình sai rồi.

nội với người ngoài, mắt của mẹ tôi hỏng sắp ch*t, nhưng từng cổ họng mẹ tôi có vấn đề.

Chuyện bước này, ai biết cái ch*t của mẹ tôi có vấn đề.

Nhưng ông nội không lo nhiều chuyện nữa, ông ta bước bên mẹ tôi một cái, những vết m/áu mặt mẹ tôi vẫn lau chùi sạch .

Ông ta vẫn xem có chút hiểu biết.

Nếu không trước đó ông không chịu áp lực, bắt tôi cưới mẹ tôi.

“Q/uỷ , q/uỷ mẹ tức gi/ận. Q/uỷ ch*t thảm, q/uỷ mẹ chắc chắn b/áo th/ù đấy!”

“Vậy phải làm sao đây! Phương còn kìa, bụng cô ấy còn có đứa cháu trai của nhà họ Tần chúng ta đấy!”

Tôi rõ gân xanh đầu ông nội tôi gi/ật giật, rõ ràng ngay lúc này, ông ta tôi làm cho tức cạn lời.

Nhưng chẳng có cách nào, ông ta chỉ có một đứa trai tôi, thật sự muốn đ/á/nh m/ắng không nỡ.

Ánh mắt của ông ta dời qua tôi, cuối cùng một tay kéo tôi : “ lên với tao!”

Tôi nắm lấy tay mẹ tôi, kéo một cái, mức cơ của mẹ tôi nằm lệch sang một bên.

Chính vì kéo thế, m/áu hốc mắt kịp khô chảy xuống mặt, càng giống .

Sắc mặt ông nội càng khó coi, dặn dò nội xử lý sạch , sau đó dẫn theo tôi lên .

rất sạch , nhưng một chút động tĩnh không có.

Cánh cửa của phòng tân hôn hé mở, có bóng hình màu đỏ mờ mờ ảo ảo bên .

, dẫn dì Phương của xuống.”

Ông nội không dám , đẩy tôi phòng, “ bụng dì Phương còn có em trai của , nếu không đưa dì xuống , sau này tiền học đại học mấy năm của tự tìm cách .”

Câu này đ/á/nh thẳng điểm yếu của tôi.

Học đại học cách duy nhất để tôi giải thoát khỏi căn nhà này.

Tôi vẫn đủ tuổi, không làm . Lỡ ông nội thật sự nhẫn tâm không cho tôi , vậy tôi kẹt ở nơi nhỏ hẹp này, sống một cuộc sống mà có điểm kết thúc nháy mắt?

Tùy chỉnh
Danh sách chương