Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng lúc , cơn tôi đã dâng đỉnh điểm, tôi tiếp tục hỏi:
“ không có khởi đầu từ hai người, liệu có chuyện tôi đáp trả sau đó không?”
Anh nhìn tôi, lắc đầu: “Anh không ngờ em lại thành con người như .”
Nhìn đầy thất vọng của anh, như thể đang nhìn một kẻ tội lỗi, tôi thừa khoảnh khắc ấy, tôi đã bị anh làm tổn thương sâu sắc.
“Tôi là loại người nào?” – tôi cố nén đau hỏi.
Cố Cẩn Hòa nên lùng:
“Giẫm đạp lên lòng tự trọng của người khác, điều đó khiến em thấy vui sao?”
“Anh thà em giống hôm đó, trực tiếp mắng cô ta, cho cô ta một trận sảng khoái. Còn hơn là em tàn nhẫn đối xử với cô ta như vậy, chà đạp cô ta.”
Tôi bất chợt bật cười:
“Được, lần sau cô ta lại nhảy trước mặt tôi, tôi sẽ tát thẳng hai cái.”
Cố Cẩn Hòa nhìn tôi với vẻ khó tin:
“Ôn Duyệt, rốt cuộc em sao vậy?”
“Bỗng nhiên anh cảm thấy không em nữa. Sao em có thể lùng, vô cảm như vậy?”
Tôi không hề do dự đáp:
“Có là anh hiểu lầm về tôi. Tôi vẫn luôn như . Người không động tôi, tôi không động người; nhưng ai dám chọc tôi, tôi nhất định sẽ cho người đó biết hậu quả.”
“Mục Tinh Tinh, cô ta đáng phải chịu hậu quả từ những gì đã làm.”
Cố Cẩn Hòa chất chứa từng tia thất vọng:
“Bây giờ em thật sự vô lý, em hãy tự suy nghĩ lại .”
Tôi cố chấp nhìn thẳng anh:
“Người làm sai trước là cô ta, vậy anh vẫn có thể đồng cảm, thậm chí tha thứ cho cô ta.”
“Còn tôi sao, tôi chẳng trừng phạt cô ta một chút thôi.”
“Vậy anh lại tức như . Nguyên tắc đối nhân xử của anh là gì?”
“Bởi vì em là người anh yêu, còn cô ta không. Anh không muốn người anh yêu lại là một người tâm địa độc ác.”
“Tôi bị , phản kích một chút đã bị cho là tâm địa độc ác, thật là nực cười.”
“Trước em không như vậy, em vốn nên dịu dàng, lương thiện.” – Cố Cẩn Hòa nói xong không chút do dự quay người bỏ .
Tôi khó tin nhìn theo bóng lưng anh.
11
Tôi lặng ngồi bên cửa sổ, nhìn đèn nhấp nháy ngoài kia.
Bỗng cảm thấy lòng buốt.
Tôi chợt nghiêm túc suy nghĩ về cuộc hôn nhân của chúng tôi, nhớ lại những ngày đã .
Từng có lúc giữa chúng tôi xảy hiểu lầm tranh cãi.
Anh sẽ dịu dàng dỗ dành tôi, ôm tôi một cách ấm áp.
Khi tôi dỗi, ghen tuông, anh nhẹ nhàng trêu chọc, rồi tặng quà để tôi vui lại.
Tôi từng nói với anh: “Lạc Nhiên nói anh giống như một tảng băng, nhưng em lại không thấy vậy.”
Anh điềm tĩnh đáp: “ anh đối xử với em nhạt như , chẳng phải anh sẽ cô đơn già sao?”
Tôi nói: “Em tính khí không tốt, em có số công chúa, cũng có bệnh công chúa.”
Anh sẽ cưng chiều nói: “Anh lại thích dáng vẻ kiêu kỳ của em, cảm giác như cao không với tới.”
“Hơn nữa, anh cảm thấy em như vậy cũng tốt, khi anh không ở sẽ không ai có thể em.”
Nghĩ , tôi chợt cảm thấy có chút châm biếm.
“Giờ , tôi phản kích lại kẻ lại bị nói là tâm địa độc ác.”
Tôi cảm giác mối quan hệ hôn nhân của chúng tôi có sắp kết thúc rồi.
Vì chuyện hôm , mọi người công ty đều biết Mục Tinh Tinh đã đắc tội với người khác, nên ai cũng cố ý giữ khoảng cách với cô ta.
nửa tháng sau, cô ta gần như bị cô lập hoàn toàn.
Hôm đó, văn phòng được một lô vật tư, hay cần Mục Tinh Tinh phụ trách.
mọi người cùng hợp tác, có sẽ nhanh chóng hoàn thành.
Nhưng tất cả lùng đứng nhìn, giờ tan ca, cô ta vẫn còn đang sắp xếp.
văn phòng rộng lớn, có một Mục Tinh Tinh lẻ loi làm việc, trông nhỏ bé, đáng thương bất lực.
Cảnh tượng hay bị Cố Cẩn Hòa gặp.
của Cố Cẩn Hòa, Mục Tinh Tinh yếu ớt ngẩng lên nhìn lại anh.
Cố Cẩn Hòa sâu thẳm lẽo.
Sự im lặng cùng nhìn đó khiến Mục Tinh Tinh như bị dọa sợ cúi đầu xuống.
“Giám đốc Cố.” – Mục Tinh Tinh lặng rơi lệ, chào anh.
Ngay từ lần đầu tiên gặp Cố Cẩn Hòa, Mục Tinh Tinh đã nảy sinh tình cảm, lòng liền có ý muốn tranh giành.
Thời gian , cô ta vẫn tìm cách phá vỡ cục diện, nhưng chưa có cơ hội.
Mục Tinh Tinh cảm thấy có là thời cơ, liền lập tức để Cố Cẩn Hòa cảm được sự yếu đuối cảnh bị mọi người cô lập của .
Chứng kiến cảnh đó, lòng Cố Cẩn Hòa bừng bừng lửa .
Mục Tinh Tinh tỏ đáng thương, bị , nhưng không nói gì thêm.
Cố Cẩn Hòa về nhà, liền thấy tôi Triệu Na Na đang trò chuyện rất vui vẻ.
Chúng tôi chào anh, nhưng anh nhạt đáp lại, rồi thẳng thư phòng.
Triệu Na Na cảm thấy tình hình không ổn, liền đứng dậy cáo từ.
Tôi bước thư phòng, Cố Cẩn Hòa đã trừng nhìn tôi, giọng sắc bén chất vấn:
“Ôn Duyệt, sao em lại nên như ?”
“Mục Tinh Tinh đã làm điều gì tày trời với em sao? em phải nhắm cô ta như ?”
“Anh tôn trọng em, yêu em, đã nhẫn nhịn mọi hành vi của em.”
“Nhưng tại sao em lại được đà lấn tới? kẻ yếu có khiến em cảm thấy thoả mãn không?”
“Ôn Duyệt, để anh thấy em dùng cách để làm tổn thương người khác một lần nữa, anh tuyệt đối sẽ không đứng yên bỏ .”
Tôi sững sờ nhìn người đàn ông trước mặt đang dữ tột độ.
Lần đầu tiên sau khi kết hôn, Cố Cẩn Hòa vì một người phụ nữ, vì một chuyện tôi chưa từng làm, mất lý trí, trút cơn lên tôi.
Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy rất khó chịu, như trái tim vỡ làm đôi.
Nói xong, Cố Cẩn Hòa tức mở cửa bước ngoài, lái xe rời .
Anh thậm chí không nghe lời giải thích của tôi, cũng chẳng nghĩ việc tìm hiểu sự thật.