Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày nay, tôi đã nắm rõ mối quan hệ giữa anh ta và cô kia. người là bạn học cấp ba, là cô không học đại học đã ngoài đi .
Cái chức nhân viên bán là do cô ta và tổng giám đốc chút quan hệ tiền sắc được.
Cô ta vốn nghĩ mượn đơn của Trần Dược Minh để tăng thêm vốn liếng công ty, không ngờ Trần Dược Minh vô dụng như .
Còn Trần Dược Minh thì thấy cô bạn học cấp ba ngày xưa quan tâm chăm sóc , cái lòng tự tôn của gã đàn ông được thỏa mãn. Nên đương nhiên là muốn oai trước cô .
người đều mưu đồ riêng, chi bằng để họ cắn xé lẫn nhau. Còn tôi cần ngồi hưởng lợi là được.
Sau khi tôi mua đó, mẹ Trần Dược Minh phát điên luôn. mấy ngày sau, họ đã vội vàng từ quê lên chỗ chúng tôi.
“Ông bà thông gia ơi, không chúng tôi đâu, bé sao chủ kiến quá , chúng tôi đã bảo là mua hộ lớn, sau chúng ta già rồi thể đến cùng, dù sao thì là , đều mẹ nuôi, nhưng bé không nghe lời chúng tôi mua nhỏ, ông bà bảo chuyện truyền ngoài thì chúng tôi còn mũi nào nữa?”
Mẹ tôi cười tủm tỉm nhìn mẹ Trần Dược Minh đang năng cay nghiệt.
“Chuyện của cái thì cứ để cái tự quyết định là được rồi, chúng ta già rồi thì cứ của , đi phiền cái? Hơn nữa ông bà mua được trả hết lần, chắc chắn không thiếu tiền dưỡng già đúng không?”
Lời của mẹ tôi khiến mẹ Trần Dược Minh không nên lời. lúc lâu sau, Trần Dược Minh mới lên tiếng: “Không là không mua, là bảo mua lớn thôi, hay là nhân lúc hợp đồng mua bán còn đó, chúng ta trả đi, cùng lắm thì nộp chút tiền phạt vi phạm hợp đồng, rồi chúng ta mua hộ lớn, mọi người đều vui vẻ, đứa trẻ quen nhau lâu như rồi, khó nghe thì chẳng khác đã kết hôn rồi. Chúng ta nhanh chóng tổ chức đám cưới đi, tránh người đời dị nghị.”
Tôi dựa vào khung cửa, nghe những lời đường hoàng của mẹ Trần Dược Minh.
người chắc chắn biết chuyện đã xảy phòng kinh doanh hôm nay, đây là cố tình đến để oai với Trần Dược Minh. rằng chuyện tôi gả Trần Dược Minh là chắc như đinh đóng cột rồi.
Tôi vỗ cửa, khiến mẹ Trần Dược Minh đều nhìn sang.
“ ? Cái kết hôn? Tôi và Trần Dược Minh còn chưa đăng ký kết hôn đâu, hơn nữa, Trần Dược Minh bên ngoài người không không biết. Cái thẻ ngân đó thật sự là tiền tiết kiệm của người sao?”
mẹ Trần Dược Minh biến sắc : “ bé cái ? Không tiền tiết kiệm của chúng ta thì là cái ? Bọn ta mẹ lẽ nào hại sao?”
Tôi hờ hững khoát tay: “ người đương nhiên sẽ không hại Trần Dược Minh, còn về tôi thì sao, thì không chắc. Tôi đã từ lâu rồi rằng tôi muốn chia tay với Trần Dược Minh, vốn còn nghĩ sẽ người cơ hội, không ngờ người không biết hối cải, còn muốn chụp mũ lên đầu tôi, đã thì đừng trách tôi không khách khí.”
Tôi đã nhẫn nhục chịu đựng vì ngày hôm nay. Hôm nay Trần Dược Minh bị kích thích mạnh, sau khi mất trước cô , nhất định sẽ tìm cách lấy mũi chỗ khác, cái thẻ ngân bị tôi ném đi kia, chính là bằng chứng tốt nhất.
Chẳng sao, hôm nay tổng giám đốc đã gọi điện tôi, cô và Trần Dược Minh cãi nhau ầm ĩ.
Cô trông chờ vào đơn của Trần Dược Minh thôi, bây giờ Trần Dược Minh gây chuyện như , cô cảm thấy nhiệt huyết của đổ sông đổ biển hết rồi, dù sao thì cô ta vì muốn Trần Dược Minh mua của , đã ngủ với Trần Dược Minh không ít lần.
Những người như họ thì không bao giờ chịu thiệt thòi. Bây giờ cả phòng bán đều biết mối quan hệ giữa cô và Trần Dược Minh.