Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Ngoại truyện

Ngoại truyện 1 ( Phàm)

Vừa trở thế giới thực, Phàm liền hỏi: “Thế nào, cơ thể anh chọn em có thích hợp không?”

Vũ gật đầu lia lịa: “Thích hợp.”

Phàm lúc này mới nở nụ cười chân thành: “Chút nữa gặp bố mẹ, thân thể của em khi gặp tai nạn máy bay đã bị hủy hoại, bố mẹ nào cũng khóc, bây giờ em đã trở , chắc chắn bọn họ rất vui.” 

Vũ không dễ bị qua mặt như , cô nheo mắt, : “ Phàm, đi, để hồi sinh em, anh đã phải trả giá ?”

Phàm cười , không hề lộ ra sơ hở: “Có thể trả giá chứ? Bây giờ anh không phải vẫn ổn sao?” 

Vũ khả nghi liếc nhìn anh một , cũng không có tin hay không.

rồi, chúng ta nhà thôi.”

Phàm đi phía cô, ánh mắt lưu luyến nhìn cô của mình. 

quay đầu lại, vẻ mặt sinh động, không là dáng vẻ lạnh lùng chỉ có thể nhìn trong bức ảnh nữa: “ đứng ngây ra đó làm , nhanh đuổi theo đi.”

Phàm ngoan ngoãn nắm lấy tay cô: “Anh đuổi theo đây.”

Không ai nhìn sự đau buồn thoáng qua trong mắt anh. 

của anh, hy vọng em mỗi đều có thể vui vẻ như .

—————————

“Tôi muốn hồi sinh Vũ.”

“Đảo ngược sinh tử, anh có mình phải trả giá không?”

“Tôi lòng từ bỏ tất cả mình có.”

“Tốt lắm, thì dùng tuổi thọ của kiếp này kiếp của anh để trao đổi, tuổi thọ của anh ở kiếp này nếu không có ngoại lực can thiệp có thể sống đến tám mươi tuổi, tôi cần năm mươi năm tuổi thọ của anh, kiếp cũng .”

.”

“Anh không hối hận? Bây giờ anh hai mươi bảy tuổi, nếu tôi lấy đi tuổi thọ của anh, vào sinh nhật ba mươi tuổi, dù anh ở đâu, anh cũng c.h.ế.t tai nạn.”

“Tuyệt đối không hối hận.”

Ngoại truyện 2 (Tư Mộ Vũ)

1

Từ nhỏ tôi đã mình không giống trẻ khác. trẻ khác có bố mẹ, tôi chỉ có bố.

Một nọ, tôi nhìn một dì có chút giống tôi đang nắm lấy tay áo bố tôi, cầu xin bố tôi tha bà ta. 

Bố tôi cười lạnh một tiếng: “Bảo tôi tha cô? cô đã tha Vũ chưa? Dùng điện thoại của tôi gửi tin nhắn bảo Vũ phá thai? Lại mua chuộc y tá vào lúc Vũ sinh Mộ Vũ, Vũ rằng bé sinh ra đã chết?”

Nước mắt dì đó giàn giụa trên mặt: “Đó là em yêu anh! sao cô ta ly hôn anh rồi, mà mang thai con của anh chứ? Rõ ràng anh yêu là em!”

Bố tôi hất tay bà ta ra, thần sắc lạnh lùng: “Diệp Nhược Nhiễm, tôi cảnh cáo cô, nếu cô giở trò , đừng trách tôi không nể tình!”

đó tôi mới , thì ra mẹ ruột của tôi, tên là Tống Vũ. Tôi đã dùng một chút thủ đoạn, cuối cùng cũng lấy một tấm ảnh của mẹ từ trong nước. Hình như trẻ nào sinh ra cũng yêu thương cha mẹ. Không trẻ khác thì sao, nhưng tôi đúng là như .

Lần đầu tiên nhìn ảnh của mẹ, trong lòng tôi dâng lên cảm giác khao khát chua xót, nỗi nhớ nhung mẹ như muốn trào ra ngoài. 

Tôi cũng muốn có mẹ.

Nhưng không

Bởi mỗi khi nhắc đến mẹ, bố nổi giận. 

Mẹ dường như đã có gia đình mới. 

đàn ông bên cạnh mẹ có ngoại hình không hề thua kém bố tôi, rất đẹp trai, phong độ. 

Mẹ sinh thêm một cô em .

Em thật xinh đẹp.

Tôi ngây ngốc nhìn bức ảnh. 

Giống như búp bê Barbie trong tủ kính, có mái tóc đen nhánh, mềm mại, đôi môi đỏ mọng, đôi mắt long lanh như sao trời, muốn véo má cô bé một quá.

2

tháng trôi qua, tính tình bố tôi càng càng nóng nảy. Hóa ra mỗi lần ông ấy khởi nghiệp đều gặp phải đủ loại cản trở.

Chồng hiện của mẹ muốn bố tôi bị giam cầm ở nước ngoài, đã dùng đủ mọi thủ đoạn hèn hạ.

Tôi hỏi bố sao không nước? Bởi trong nước đâu đâu cũng là thế lực của chồng hiện của mẹ, bố tôi bị hạn chế nhiều hơn so ở nước ngoài. 

Chồng hiện của mẹ, đúng là một đàn ông tàn nhẫn.

Mẹ là một gai trong lòng bố, ông ấy không muốn nhổ, chỉ có thể để nó mưng mủ.

3

Cuối cùng cũng nước. Tôi cũng toại nguyện gặp mẹ em . Mẹ thật sự rất tốt, rất dịu dàng. Vòng tay của mẹ ấm áp như tôi tưởng tượng.

Con yêu mẹ. 

Mặc dù mẹ chưa từng nuôi nấng con một , nhưng mẹ mãi mãi là mẹ của con. 

chuyện mà bố đã làm mẹ, con nghe thôi đã không thể tha thứ, chứ đừng là mẹ – trong cuộc. 

Chỉ là, nhìn bố vẻ mặt căm hận tuyệt vọng, cảm giác bất an trong lòng con càng lúc càng mãnh liệt.

4

Con thật sự không ngờ bố lại muốn g.i.ế.c mẹ! 

Nhìn chiếc xe lao phía mẹ, đầu óc con trống rỗng, dồn hết sức đẩy mẹ ra. Trước mắt là một màu trắng xóa, khiến con hoa mắt, choáng váng. 

“Mẹ.” Có lẽ đây là lần cuối cùng con gọi mẹ.

—Hết—

Tùy chỉnh
Danh sách chương