Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Tôi quay sang ra hiệu cho thư ký, dặn dò:

thự trước đi.”

“Dẫn theo đội vệ sĩ, Tô Minh không đứng tên bất kỳ tài sản hay bất động sản nào, trực tiếp ném hết đồ đạc của anh ta khỏi thự.”

mấy căn hộ ở trung tâm thành phố, nếu anh ta có giữ chìa khóa hay chiếm dụng căn nào, lập tức thu hồi, không cho phép gần thự nửa bước.”

xe, đem bán hết với giá rẻ. Đồ anh ta từng chạm qua, tôi thấy bẩn.”

Tô Minh mê xe sang, gara thự của tôi có mười mấy chiếc siêu xe, đều là bảo bối của anh ta.

“Không được! là đồ cá nhân của tôi!!”

Tô Minh nghiến răng tôi, ánh mắt ngập tràn giận dữ.

Tôi liếc anh ta, thấy buồn .

“Được thôi, anh có thể bỏ tiền ra mua . Nhưng tất cả đều là của tôi, tôi muốn bán thì bán. Anh muốn lấy, thì bỏ tiền ra.”

“À đúng , Tiểu Trương, đừng quên huỷ hết thẻ phụ của tôi.”

Chưa từng mất mặt mức này, đám trong nhà hàng đang hóng chuyện, thêm ánh mắt lạnh lẽo của anh trai và chị dâu, anh ta vò đầu bứt tai điên.

“Anh! ta là anh em cùng máu mủ! Anh không thể không giúp em!”

“Anh cũng máu lạnh ta sao? Anh định để em ta nhạo, sỉ nhục thế này sao?!”

“Em chỉ có một yêu cầu — huỷ tố cáo, cho em một khoản tiền. Dù gì em cũng là nhị thiếu gia nhà Tô!”

“Không thể không chừa cho em chút mặt mũi!”

Mặt mũi à?

Nếu anh ta không nhắc đỡ, vừa nhắc , Tô Minh Viễn liền bật vì tức.

Phương Văn mặt lạnh giơ điện thoại , không .

“Cũng nhờ bạn gái nhỏ của , nhà ta mất sạch mặt mũi. có muốn xem thử dân nói gì không?”

“Không chỉ chửi , mà kéo cả tôi, ba mẹ , lẫn nhỏ vào nữa. Cảm ơn nhé.”

Hình ảnh và thân phận của trẻ, đều cư dân đào ra.

Hồi nãy lúc ta mắng mỏ đuổi khách được miễn phí, không ít quay video cảnh Giang đối đầu với tôi, những đoạn video lan truyền trên vũ bão.

Mặt tôi và trẻ hiện rành rành, một lớp làm mờ cũng không có.

Cho dù bây giờ tôi có gỡ video xuống, tiếng làm rõ, cũng muộn .

Tốc độ lan truyền trên quá nhanh.

Chưa kịp đợi tôi tiếng đính , cư dân tự tìm ra ảnh khai trương của cửa hàng, từ tấm ảnh tôi cắt băng khánh thành, cả thân phận đầu tư đứng sau quán cũng khui ra.

“Trời ơi, cái mẹ nhốt trong tiệm kia chẳng phải là cắt băng khánh thành ngày khai trương sao? Rốt cuộc là chuyện quái gì vậy?!”

“Hồi mới mở tôi cũng từng ghé thử, nhưng sau hình đổi nhân viên mấy lần, thấy không tôn trọng khách nên tôi không quay nữa.”

“Thực ra hôm tôi cũng có mặt, quán cho miễn phí thêm mì mà. Một lớn nhỏ, gọi suất đắt nhất. phục vụ kia vừa dọn món vừa để móng tay giả rớt vào tô mì, nên mới đổi phần khác.”

“Nghe nói là phục vụ chê ta ăn nhiều, sau giật điện thoại, thấy trong máy có ảnh chồng mình nên làm ầm .”

“Kể kỹ đi, kể kỹ nữa coi…”

“Nhưng vợ mới là thất nha, thực sự của tiệm. phục vụ kia điên tới mức dám lộng hành ngay trước mặt !”

“Phải , thân phận thật sự của tiệm này là…”

Nhờ vào “công đức” của Tô Minh và Giang , tôi rốt cuộc cũng có lý do danh ngôn thuận để ly hôn.

Dưới các video từng toàn là bình luận một chiều, dư luận bắt đầu đổi hướng, toàn bộ chỉ trích chuyển sang Giang .

Tiết kiệm được một khoản phí xử lý khủng hoảng truyền thông, tâm trạng tôi rất thoải mái, nhưng sắc mặt của Tô Minh Viễn thì vô cùng khó coi.

em trai ruột đầy thất vọng, anh ấy nổi giận, trực tiếp đá cho Tô Minh một cú.

“Nếu không phải vì nể tình là em trai ruột, tôi đăng một bản tuyên bố cắt đứt quan hệ từ lâu !”

“Ba mẹ xuất ngoại , bây giờ không ai giúp đâu. cũng biết hết mọi chuyện , đoán xem nói gì?”

bảo… để tôi tự xử lý.”

Nói xong, Tô Minh Viễn dắt vợ con quay rời đi.

Tôi liếc Tô Minh lần cuối, không chút do dự bước ra khỏi nhà hàng.

Từ hôm nay, tôi sẽ thức kết thúc cuộc hôn nhân thất bại này.

Tùy chỉnh
Danh sách chương