Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

09

Người đầu tiên tiễn , chính là bà nội .

Năm đó, Trần lớp một, lúc bà đón cô bé tan thì trật chân.

chuyện lớn, chấn thương gân cốt thì giường ba tháng để dưỡng.

Như , đón Trần , mà còn ở nhà sóc bà.

Bà rõ ràng trở một gánh nặng lớn, sắc mặt của Trương Linh ngày càng khó coi.

ông bà , rằng đứa bé , cần nữa.

May mà vẫn mức vô nhân tính, để hai ông bà tự tự diệt, rằng giờ thì trích.

bảo Trương Linh hầu hạ chồng thì ?

Thuê giúp việc thì mất mấy ngàn, tiền tiêu xài, ăn uống, tuyệt đối chịu bỏ chồng.

, nhận việc .

giờ sóc bà, tắm rửa, giặt quần áo, đêm giúp bà vệ .

Để tiện sóc, ngủ chung phòng với bà.

Lúc đầu, bà cảm động.

dần dần bà phát hiện như ý.

Tắm rửa thì , mệt lử, sức mà tắm bà?

Giặt đồ thì sạch, mặc ngứa ngáy.

Ban đêm đỡ bà dậy vệ ? , ngủ đủ thì ?

Bà định mách lẻo ?

thích gánh nặng cả.

: “Bà đừng phiền nữa, bà mà dám gì, cớ đấy.

Chịu đựng qua đoạn thời gian thôi.”

Có lẽ bà cũng nghĩ , đáng tiếc, để bà sống qua đoạn chứ?

Dần dần sức khỏe bà yếu hẳn , , bác sĩ : “Người già là bình thường.”

Bà lo chi phí điều trị tốn kém, ghét hơn, cố nhịn chịu nhập .

Chân tiện, tâm trạng buồn bực, ngoài bước phòng bà, ăn ngon, ngủ yên, trẻ khỏe còn c.h.ế.t , huống chi là bà già.

Hai tháng , .

Bác sĩ : “Tình trạng , cụ tức giận gì ? Gan khí quá thịnh, bắt buộc nhập .”

Sau khi nhập , trai bà bận trăm công nghìn việc.

Chồng bà thì nấu ba bữa mệt .

Còn dâu bà?

nào, bà mong đợi dâu thăm ?

, mãi mãi .

cũng bận .

Bài vở ở cấp ba nặng chứ.

Thế là, bà mỗi lúc một nặng hơn, bác sĩ khuyên bà nên nghĩ thoáng , nghĩ nổi.

Lúc cuối, bà dùng ánh mắt cầu xin , thốt nên lời.

đoán: “Bà thăm bà ? Bà hiểu chuyện một chút , ông bận mà, bà là , chẳng lẽ mong trai công ?”

Bà rơi nước mắt, nghẹn ngào gọi: “ …”

thở dài : “Nó , , bà truyền nó.”

Bà xúc động vươn tay , nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, an ủi: “Bà đừng giận, ông lo , bà mà c.h.ế.t thì ông sống ? Ông kẻ góa đấy.

Ông nấu cơm , bạn đời, tuổi giống vợ mới ?

Ông buồn, ông , bà c.h.ế.t ông đuổi sống một , nên bây giờ ông cứ níu , ngày nào cũng ông mau một thằng trai.

Nếu Trương Linh thì đổi vợ khác mà .

Ông xem bói , một mạng đổi một mạng, bà mà chết, nhà Trần trai.

Vậy nên, tiễn bà thôi.”

còn cố ý dọa bà: “Bà , đúng sớm, ở còn chôn cất, còn ở phố, c.h.ế.t hỏa táng.

Hỏa táng đấy, bà ?

bà đừng , c.h.ế.t còn cảm giác nữa.”

già luôn thiêu, thế là bao lâu, bà qua đời vì .

truy cứu cái c.h.ế.t của bà.

Ngay cả cũng thở phào nhẹ nhõm: “Coi như một ‘nhiệm vụ’ .”

tin khi thấy hai chữ “nhiệm vụ”, ông nội nhất định toát mồ hôi lạnh.

Tùy chỉnh
Danh sách chương