Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
Tôi đáp lại bằng một câu đầy cáu kỉnh.
Tôi: “Anh giỏi quá, vỗ tay cho anh nè.”
Vài giây , cậu ta lại nhắn tới.
Cún con sửa chữa: “Bảo , em giận rồi à? Xin lỗi nha, anh không nên lên mạng than phiền cô đồng nghiệp nữ ở công ty.”
Cún con sửa chữa: “Anh nghĩ lại rồi, thật ra cô cũng không đến nỗi ghê gớm như vậy đâu. Cô bảo anh đi xin chữ ký ba anh, cũng chỉ là làm đúng theo quy định thôi. Là do anh nghĩ đơn giản quá.”
Cún con sửa chữa: “Hình như tên là… Dao? Đúng rồi, tên đó!”
Tôi: “…”
Tôi im lặng khoá màn hình điện thoại lại, quyết định từ giờ đến hết giờ làm nay — sẽ không liếc nó thêm lần nào nữa.
Nếu còn nữa, tôi sợ tôi thật sự sẽ bị tách nhân cách mất.
Những ngày đó, sống của tôi bước vào một trạng thái vô cùng… kỳ dị.
ngày, tôi là Dao, một nhân viên văn cần mẫn, đang hướng dẫn thực tập sinh “Thời Triệt” — một sát thần sống.
Cậu ta nói ít, mặt lạnh, ai cũng như đống mã lập trình, với tất cả đề xuất công việc tôi đưa ra.
Chỉ đáp bằng: “Ừm.” “Được.” “Biết rồi.”
Giao tiếp giữa chúng tôi khô khan hơn cả báo cáo tài chính quý.
Còn đến tối, hoặc trong lúc nghỉ trưa, tôi lại biến thành người yêu mạng “Dao Dao bảo ” của “Cún con sửa chữa”.
Thời Triệt trong điện thoại thì lại ấm áp, dính người, thậm chí hơi… lắm .
Cậu ta sẽ chia sẻ bài nhạc nghe, gửi tôi sticker mèo chó dễ thương.
Chỉ vì tôi trả chậm vài phút cũng sẽ gửi “hu hu hu” trách móc đầy uỷ mị.
Điều khiến tôi gần như rối loạn nhất là — cậu ta còn thường xuyên than phiền sống ngày của .
Cún con sửa chữa: “Bảo , nay anh lại bị con nhỏ Dao đó chọc điên rồi!”
Cún con sửa chữa: “Anh làm xong một bản đề , cô ta lại bảo logic anh có vấn đề, gửi trả ! Cô ta nghĩ cô ta là ai chứ?!”
Tôi file tài đang được đánh dấu đỏ 7-8 chỗ lỗi logic to tổ bố, mặt không cảm xúc mà gõ:
Tôi: “Trời ơi cô ta lại thế chứ! Quá đáng thật đó! Đề của bảo chắc chắn là đỉnh nhất rồi!”
Cún con sửa chữa: “Đúng rồi đúng rồi! còn nói anh khảo sát thị trường chưa đủ, dữ thiếu thuyết phục. Anh thấy ganh tị với tài năng của anh mồn một!”
Tôi: “Chuẩn luôn! ganh tị đó! Anh đừng thèm chấp làm gì!”
đó, tôi âm thầm sửa lại bản kế hoạch vớ vẩn kia, đính kèm ý kiến góp ý, rồi gửi lại cậu ta qua email công ty.
Tiêu đề thư: [Vui lòng hoàn tất chỉnh sửa và nộp lại trước giờ tan ca]
Vài giây , tôi nghe bên cạnh vang lên một tiếng “chậc” khó chịu.
Cái cảm giác này, nói nhỉ…
kích thích, mệt mỏi.
Như đang chơi một game nhập vai cao cấp nhất, mà tôi lại phải gánh cả vai — còn phải diễn cho không bị lộ.
Nhiều lúc, tôi thật sự thấy hoang mang.
Rốt , Thời Triệt thật sự là ai?
Là thái tử lạnh lùng, kiệm ngày?
Hay là cún con dính người, ngọt ngào đêm?
Hay là… cả đều là anh ? Hoặc — cũng chẳng cái nào thật?
Chiều đó, định kỳ.
Thời Vân Huân vẫn ngồi ở ghế chủ tọa như một vị hoàng đế, lắng nghe từng người báo cáo.
Tới lượt tôi, tôi nói được câu đã bị ông ta ngắt .
“Quý này, tỉ lệ người hoạt động giảm ba điểm phần trăm là ?”
Ánh mắt của Thời Vân Huân như dao: “ Dao, cô là người phụ trách dự , cô thích đi.”
Lại nữa rồi.
Màn “ném nồi” quen thuộc.
Nguyên nhân giảm hoạt động người thì nhiều — thị trường biến động, đối thủ cạnh tranh, vân vân…
Chuyện đâu thể do một tôi mà ra.
tôi biết, Thời Vân Huân không cần lý do, ông ta chỉ cần một cái bao cát để xả giận thôi.
8
Tôi hít sâu một hơi, chuẩn bị mang bài nói đã chuẩn bị kỹ ra để trình bày.
“Em cho rằng, nguyên nhân chính không nằm ở bản thân dự .”
Một giọng nói lạnh nhạt bỗng vang lên giữa .
Là Thời Triệt.
Tất cả ánh mắt lập tức đổ dồn phía cậu ta.
Cậu ngồi ngay bên cạnh tôi, biểu cảm vẫn nhàn nhạt như thường, ánh lại vô cùng chuyên chú.
“Em đã phân tích dữ trong nửa năm gần đây.” Cậu ta mở laptop, kết nối với máy chiếu.
“Từ biểu đồ có thể thấy, lượng người rời đi tập trung vào thời điểm chính.
Một là bản cập nhật tháng Sáu, khi chúng ta điều chỉnh lại thuật toán lõi.
là tháng Bảy, khi đối thủ chính ‘Phong Hành’ ra mắt tính năng mạng xã hội .”
nói, cậu ta chiếu lên các biểu đồ dữ , phân tích từng phần rành mạch ràng.
“Thuật toán cũ tuy có khuyết điểm, người đã quen cách sử dụng.
Thuật toán dù cải thiện hiệu suất, lại thay đổi quy trình thao tác, khiến người lâu năm không hài lòng.
Còn tính năng của ‘Phong Hành’ thì đánh trúng nhu cầu giao tiếp của giới trẻ, kéo đi lượng lớn người .”
Phân tích của cậu ta quá bén, sâu hơn hẳn mấy đoạn văn mẫu mà tôi chuẩn bị.
Cả im phăng phắc.
Ngay cả Thời Vân Huân cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên hiếm thấy.
“Vì vậy,” Thời Triệt kết luận, “đổ hết trách nhiệm cho người phụ trách dự là không công bằng. Đây là lỗi ở cấp chiến lược.”
Nói xong, cậu ta gập máy lại, ngồi trở chỗ như chưa từng lên tiếng.
Cả lặng như tờ.
Ai cũng ngỡ ngàng trước màn “đứng ra nói giúp” của thái tử gia.
Tôi cũng sững người.
Cậu … đang bênh tôi? Trước mặt cha ?
Tôi len lén liếc cậu một cái, cậu đang cúi đầu, không đang nghĩ gì, đường nét nghiêng mặt vẫn lạnh như cũ.
mặt Thời Vân Huân khi trắng khi xanh, hồi lâu nghiến răng bật ra một câu.
“Nói nghe hay lắm, vậy cậu nói xem, bây giờ phải làm ?”
Câu hỏi ràng mang theo lửa giận.
Ai cũng thầm lo thay cho Thời Triệt.
Nào ngờ, cậu ta chẳng thèm ngẩng mắt.
“Con chỉ là thực tập sinh, nhiệm vụ là phát hiện vấn đề.”
Cậu ta điềm nhiên nói.
“Còn quyết vấn đề… không nằm trong phạm vi công việc của con.”
“Phụt.”
Đồng nghiệp bên cạnh tôi, Lưu Doanh Doanh, không nhịn được phì cười.
đó, bị ánh giết người của Thời Vân Huân chiếu trúng, cô cố gắng nuốt lại, mặt đỏ bừng như gan heo.
Lồng ngực Thời Vân Huân phập phồng dữ dội, ràng là tức đến cực độ.
Ông ta chắc chưa từng bị ai làm mất mặt như thế — nhất là người đó lại chính là con trai ruột.
“Tốt, tốt lắm!” Ông ta chỉ vào Thời Triệt, hồi lâu vẫn không nói nên , cuối cùng đành trút hết giận lên tôi.
“ Dao! Vấn đề này giao cho cô!
Trong vòng một tuần, tôi muốn thấy pháp!
Không làm được — cút!”
kết thúc trong bầu không khí ngột ngạt.
Tôi ôm đống tài quay lại chỗ ngồi, có cảm giác như đang bị đặt lên lò than đỏ.
Màn “ vây” của Thời Triệt, rốt là giúp tôi hay hại tôi đây?
Tạm thời thì thoát nạn thật, bắt tôi trong một tuần phải đưa ra pháp? Khác gì tuyên tử hình đâu?
Đang vò đầu bứt tóc, điện thoại lại rung.
Là “Cún con sửa chữa”.
Cún con sửa chữa: “Bảo , nay anh có đẹp trai khôngggg? 😎 (đắc ý)”
Cún con sửa chữa: “Anh đã mắng cho ba anh cứng họng trước mặt mọi người đó! Vì cô đồng nghiệp ở công ty !”
Cún con sửa chữa: “Dù bình thường cô có hơi phiền, anh thấy làm việc cũng nghiêm túc, không đáng bị ba anh mắng như vậy.”
Cún con sửa chữa: “ nay anh thấy giống như hiện thân của chính nghĩa, là hiệp sĩ bảo vệ đồng nghiệp luôn đó!”