Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Con trai nhất quyết đòi học, giận dỗi chịu học.

Nó ngang nhiên bắt nhà chu cấp cho nó:

“Con con một của , chết, làm ma chay, tang lễ chẳng đều trông con ?

nâng đỡ con, đừng trách con rút ống thở của đấy nhé!”

Chồng cũng hùa theo:

“Khó lắm con mới ước mơ, em làm thêm mấy việc nữa hỗ trợ nó .”

Tối hôm , tình cờ cuộc chuyện của cha con:

, chiêu của thật. Mẹ chắc chắn con lông bông ở nhà, chờ con nước ngoài con sẽ đón sang.”

“Tốt lắm con trai, cuối cùng cũng tự do . ở trong nước cày tiền nuôi con !”

Ngay khoảnh khắc , bừng tỉnh .

Nhìn cha con lang sói mặt, bật :

“Không học quá, tiết kiệm tiền. Cút ngoài mà làm !”

—-

Khi các gia đình khác đang hồi hộp tra điểm học, phát hiện một chuyện động trời — con trai hề !

Không thể nào! rõ ràng đưa nó tận cổng trường, đội nắng đợi nó suốt buổi!

vui vẻ rằng:

“Môn văn làm lắm ạ, luận lệch đề!”

“Toán phần lớn con làm , chắc chắn 130 điểm!”

Vậy mà điểm?

hoảng hốt, tim đập loạn, liên tục nhập báo danh.

Thậm chí định gọi Sở Giáo dục hỏi.

, thằng con đang cắm mặt chơi game bật ha hả:

“Thôi khỏi tìm nữa. Sau khi đưa con trường, con trốn trong nhà vệ sinh .

cửa sổ toilet , con thấy chắp tay cầu nguyện đấy. Cầu ai cũng vô ích, vì con !”

Cảm giác như một xô nước đá dội thẳng .

Miệng há hốc nhưng phát âm thanh nào.

Phải một mới nghẹn vài chữ khàn đặc:

“Tại ?”

hiểu nổi!

Tại như ?

Dù thành tích xuất sắc, nếu con vẫn đủ điểm một trường học bình thường.

Ba cấp , ba cấp ba, dốc hết sức nuôi dạy nó.

Chồng thất nghiệp nhiều , cả nhà sống nhờ làm công việc một .

Mỗi ngày dậy 5 sáng nấu cơm, chuẩn đồ ăn nhạt và rau củ cho bữa sáng.

Bữa trưa một món mặn món rau, đựng trong hộp giữ nhiệt, mang trường cho nó.

8 sáng làm, 5 rưỡi chiều tan ca, về nhà nấu bữa tối.

Ăn công viên ngõ mở quầy hàng.

Dẹp hàng cùng con học , luyện đề nửa đêm. Nhiều mệt mức hoa mắt chóng mặt, vẫn gượng.

luôn nghĩ, sinh nó , trách nhiệm nó.

Không mong nó báo đáp, chỉ cần thẹn lòng.

ngờ, tất cả sự của biến thành trò !

bình tĩnh.

Nén cơn giận tát nó, lý do của nó.

ánh mắt khinh thường:

“Con lâu , con học!”

Chỉ vì học?

hoảng hốt:

“Trần Tử Nghiêm! Mẹ cũng con , nhà điều kiện cho con học!

Mẹ đồng ý mà — nếu con học giỏi, xin học bổng, học cao học sẽ gom góp, nhà cửa cũng sẽ lo cho con ! Con hiểu ?”

Nó cũng gào , đầy lý lẽ:

“Chẳng nhà căn nhà ? hết ! Chi phí học đủ , cứ mà kiếm tiếp!

Mẹ cứ bắt con học, ích gì? Tốt nghiệp cũng chỉ làm thuê, bao nhiêu thất nghiệp kìa, ? Cả nước hơn 5 triệu sinh viên thất nghiệp đấy!”

Giọng nó mỗi một to, buộc tội đe dọa:

“Mẹ, nghĩ cho kỹ . Con con trai duy nhất của , già yếu viện, ai bón cơm hầu hạ, ai lo hậu sự?

Nếu nâng đỡ con bây , đừng trách con rút ống thở của !”

Mỗi chữ nó như kim thép lạnh ngắt đ.â.m sâu tim .

nghẹn họng gì.

Nó ném cho một xấp tài liệu dày:

“Đây danh sách các trung tâm học uy tín, liên hệ nhanh ! Gửi con sang Mỹ Anh gì cũng !”

Nói , nó chẳng buồn liếc , ôm điện thoại chơi game thẳng về phòng.

run vì sốc, theo bản năng sang chồng đang sofa.

Trần Hữu Chí nhàn nhã nhấp :

“Con cũng lý, chí . Nhà mỗi nó, tư cho nó tư cho ai?”

Ông hờ hững liếc một cái:

“Nghe lời nó , hết căn nhà. Nếu thiếu… chẳng sức khỏe em vẫn ? Làm thêm vài việc nữa đủ thôi.”

Nói , ông vui vẻ ngâm nga đánh mạt chược.

bệt ghế sô-pha, cảm nhận rõ từng nhịp tim đập hỗn loạn trong lồng ngực.

hậu quả của nhiều thức đêm cùng con học . Đặc biệt mấy tháng gần đây, gần như sống nhờ thuốc giãn mạch nitroglycerin.

Tùy chỉnh
Danh sách chương