Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Tôi bướng bỉnh nghiêng , giống không muốn thỏa hiệp.

Lúc này, tôi lại thấy những dòng bình luận lướt qua:

[Chính cái kiểu nữ chính mạnh mẽ này mới đã!]

[Ông đây ghét nhất là kiểu người giả vờ thanh cao, tôi muốn xem Thịnh Noãn thuần phục Hạ một .]

[Tôi lại muốn xem thử khi tài và quyền lực bày ra trước , Hạ còn có thể giữ dáng vẻ cao ngạo đó không.]

[Làm sao đây, vừa nghĩ đến cảnh Hạ thuần phục làm là tôi đã muốn cười rồi.]

Chắc chắn Thịnh Noãn cũng thấy những dòng bình luận đó, cô ta ngây người vài giây, nụ cười càng thêm rạng rỡ.

Nhưng thức hiện tại vẫn đang trong giờ học, Thịnh Noãn cuối vẫn buông lỏng ra, ra hiệu cho giáo viên giảng .

6

Trong suốt tiết học, Thịnh Noãn chỉ cắm vào điện thoại di động của , không thèm nghe giảng dù chỉ một giây.

Nhưng giáo viên chủ nhiệm cũng chẳng buồn quản lý cô ta, bởi vì cô giáo biết nay về sau, Thịnh Noãn không cần dựa vào đường học hành nữa.

Sau giờ học, Thịnh Noãn ném vở tập của cho tôi.

“Viết giúp . Chị học giỏi thế, sau này tất cả tập của đều do chị làm giúp.”

Tôi vừa định ném vở tập lại cho cô ta thì Thịnh Noãn ngăn tôi lại:

“Một chữ 100 tệ, chị thật sự không viết sao?”

Cô ta ngẩng cao , kiêu ngạo :

“Chị không có người nuôi, trại trẻ mồ côi cũng chỉ chứa chấp chị đến năm 18 tuổi thôi. Biết điều mà làm ch.ó của đi, có khi còn không cần lo lắng tới chuyện học phí bốn năm đại học nữa.”

Thịnh Noãn rất đúng, ít nhất trước khi cô ta nhốt vào tầng hầm, tôi vơ vét càng nhiều lợi ích cô ta càng tốt.

“Chị viết. Khi đưa cho chị?”

Thịnh Noãn mở túi xách phiên bản giới hạn mới tinh của , rút ra một xấp mệnh giá 100 tệ.

Ngay khi tôi chuẩn đưa lấy, cô ta lại bất ngờ vung , khiến bay tán loạn khắp lớp học.

Các bạn học đều ngây ngẩn cả người, muốn cúi xuống nhưng lại không dám.

Thịnh Noãn chỉ vào người tôi: “Chị quỳ xuống đi, bao nhiêu đều là của chị hết.”

Cô ta thực sự đã tính sai rồi.

Kiểu sỉ nhục người khác thế này, so với những gì tôi từng trải qua trong tầng hầm ở kiếp trước, chỉ trò trẻ mà thôi.

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng tôi không thèm để ý, kiêu ngạo bỏ đi.

Nhưng tôi không một lời, lập tức quỳ xuống, hết từng tờ đỏ rực sàn nhà bỏ vào trong túi của .

Vừa , tôi vừa đếm qua, tổng cộng 3000 tệ, đủ để tôi tiêu xài vài tháng.

Có người thấy liền thèm thuồng, cũng định cúi xuống .

Nhưng lại Thịnh Noãn trừng mắt cảnh cáo:

“Cậu cũng muốn làm giống Hạ sao?”

Người đó sợ hãi, vội vàng đứng dậy.

ra giọng điệu của có hơi nặng nề, Thịnh Noãn lập tức rút trong túi ra 200 tệ, nhét vào người kia.

“Đừng hiểu lầm, tôi rất dịu dàng, chỉ nhắm vào một Hạ thôi. Tối nay tan học, tôi mời mọi người đi ăn lẩu.”

Cô ta liếc tôi một cái, ngoài cười nhưng trong không cười :

“Trừ Hạ ra, bởi vì cô ấy còn làm tập giúp tôi.”

Đây chính là nạt học đường nhưng không có bất kì người đứng ra giúp tôi.

Bởi vì Thịnh Noãn là thiên kim cao quý của nhà Thịnh.

Bởi vì bọn còn muốn ăn lẩu do cô ta mời.

7

Kể ngày hôm đó, dường tất cả mọi người đều ra rằng Thịnh Noãn quay về chỉ vì muốn sỉ nhục tôi.

Để thể hiện lập trường của , bọn cũng hùa theo Thịnh Noãn nhau hành hạ tôi.

đổ keo lên ghế của tôi, rắc bụi phấn vào bình giữ nhiệt, nhổ nước bọt vào hộp cơm của tôi…

Nhiều lắm, nhiều đến mức tôi không thể chịu đựng nổi.

Tôi biết rõ báo ứng của Thịnh Noãn chỉ sau khi cô ta bước vào tầng hầm đó.

Để không ảnh hưởng đến việc học, tôi quyết định chủ động hàng Thịnh Noãn.

“Chúng ta dù sao cũng từng là chị , chị cầu xin , có thể tha cho chị không?”

Trong ký túc xá chỉ có tôi và cô ta, tôi cố tình hạ thấp tư thế, giọng mang theo vẻ nghẹn ngào cầu xin cô ta tha thứ.

thấy bộ dạng thảm thương của tôi, trong lòng Thịnh Noãn càng thêm khoái chí.

Cô ấy chỉnh lại bộ móng mới làm, lạnh lùng :

“Bỏ qua cho chị cũng nhưng hôm nay trở đi, chị làm ch.ó trung thành của , gọi là đến, đuổi là đi.”

Chỉ cần Thịnh Noãn không ảnh hưởng đến kỳ thi đại học của tôi, việc có làm hay không, tôi không quan tâm.

Kể khi tôi trở thành ch.ó theo sau Thịnh Noãn, số lần bạn học nạt tôi dần dần giảm bớt.

Nhưng Thịnh Noãn thì vẫn không hề nương với tôi chút .

Cô ta tôi mỗi sáng thức dậy lúc 5 giờ, đi bộ đến cổng biệt thự nhà Thịnh để đón cô ta đi học, buổi tối 10 giờ lại cô ta ngồi xe về biệt thự nhà Thịnh.

Buổi trưa, cô ta không ăn cơm của trường học mà tôi chạy bộ năm cây số đến trung tâm thương mại gần nhất mua đồ ăn mang về cho cô ta.

Nếu cô ta mọc một sợi tóc bạc thì giật của tôi 100 sợi tóc.

Nếu cô ta nổi một nốt mụn thì cô ta dùng kim chọc một lỗ tôi.

Hôm tâm trạng của cô ta không vui, tôi in thêm hai dấu bàn đỏ rực.

Tôi nhẫn nhịn, nhẫn nhịn mãi, cuối cũng chịu đựng đến khi kỳ thi liên trường toàn thành phố kết thúc.

Tùy chỉnh
Danh sách chương