Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ôn Tường đã đoán trước được sự t.h.ả.m đạm món đồ của đến lượt đấu giá lát nữa.
Lúc món đồ của Quý Dao đấu giá, hiện trường vô cùng nóng bỏng, sau Quý Dao là món đồ của cô đấu giá, nếu t.h.ả.m đạm, thì hai so sánh, sẽ khiến cô càng thêm thương.
Ôn Tường lại nhấp nhẹ một ngụm nước chanh.
Tiếp tục xem vở kịch này.
Thẩm Nham xong 4 triệu tệ, Kinh Lễ theo bản năng kéo anh ta lại một chút, khuyên, “Giá trị chiếc trâm cài áo này, tuyệt đối sẽ không vượt quá 50 ngàn tệ. Cậu thật sự dùng 4 triệu tệ, hoặc 4 triệu tệ để mua nó sao?”
Thẩm Nham đẩy tay Kinh Lễ ra, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn anh ta, “Quan trọng đâu là chiếc trâm cài áo.”
Kinh Lễ nhíu mày, “Vậy là cái gì?”
Thẩm Nham “chậc” một tiếng, “Quan trọng, là Quý Dao . cô ấy trở thành người phụ nữ có giá trị nhất đêm nay.”
Kinh Lễ nghe vậy lạnh lùng “à” hai tiếng, khoanh tay trước ngực, không đồng tình với quan điểm của anh ta, “ cũng không nên là cậu tới ?”
Thẩm Nham nhún vai, “Nhưng người Quý Dao mong đợi lại không đến tối nay. A Trì không đến, tớ là bạn của Quý Dao, cô ấy một chút cũng không sao .”
Trong lúc nói chuyện, chiếc trâm cài áo này của Quý Dao đã được đấu giá đến 4 triệu 500 ngàn tệ.
Thẩm Nham sợ bị người khác ‘cắt ngang’, vội lớn tiếng , “5 triệu tệ.”
số 5 triệu tệ này ra, trường đều đồng loạt im lặng vài giây.
Một chiếc trâm cài áo không đến 50 ngàn tệ, lại được bán ra với giá cao 5 triệu tệ.
Xem ra người này đang dốc hết sức lực để Quý Dao.
Những người còn lại đều chủ động rút khỏi cuộc tranh.
5 triệu tệ để mua chiếc trâm cài áo này, thật sự không .
Tuy Hạ Trà ngay từ đầu đã nói số tiền này sẽ được quyên góp đi, nhưng chi 5 triệu tệ để từ thiện, vẫn không nằm trong phạm vi cân nhắc của họ.
Không tất người giàu đều hào phóng như vậy.
Cũng không tất người giàu đều đam mê sự nghiệp từ thiện.
Cho nên sau Thẩm Nham báo giá, những người tham gia đấu giá rồi đều im lặng, đồng loạt rút lui.
Người trình , “5 triệu tệ thứ nhất, 5 triệu tệ thứ hai, 5 triệu tệ thứ ba,” dứt lời, chiếc trâm cài áo này liền thuộc về Thẩm Nham.
Người trình không quên cười cảm ơn trên sân khấu, “Cảm ơn vị khách này đã đóng góp cho sự nghiệp từ thiện.”
Thẩm Nham bộ tịch gật đầu với sân khấu, dưới ánh mắt đủ loại màu sắc, anh ta thần thái sảng khoái cầm một ly rượu vang đỏ từ khay của người phục vụ nam uống mấy ngụm.
Giọng nói anh ta lộ ra vẻ chắc chắn, “Xem đi, món được đấu giá cao nhất tối nay, chắc chắn là chiếc trâm cài áo của Quý Dao này.”
Kinh Lễ nhún vai, không phản đối lời nói này của Thẩm Nham.
Món được đấu giá cao nhất trước đó cũng chỉ là 500 ngàn tệ.
chiếc trâm cài áo của Quý Dao lại được đấu giá 5 triệu tệ.
Là gấp mười 500 ngàn tệ.
Và sau chiếc trâm cài áo này, nghe nói chỉ còn lại một món đấu giá nữa.
Nhìn khắp trường, người giàu có Thẩm Nham thì đã không còn.
Cho nên sẽ không có chuyện món đấu giá cùng sẽ được bán với giá cao chiếc trâm cài áo.
Kinh Lễ nhìn thoáng qua điện thoại, hỏi Thẩm Nham , “Không biết A Trì bận việc gì, tiệc tùng cũng không đến.”
Thẩm Nham lắc lư chiếc ly rượu, chất lỏng rượu vang đỏ dưới ánh đèn lung linh, phát ra ánh sáng quyến rũ, anh ta cười nói, “Cậu lại không biết anh ta ghét nhất mấy cái tiệc tùng này sao. Đặc biệt là đám phụ nữ lẳng lơ trong tiệc tùng, mỗi thấy anh ta, đều như hận không thể nhào tới vậy. Cho nên, anh ta rất mâu thuẫn với mấy buổi tiệc này.”
Kinh Lễ nhìn thoáng qua Quý Dao đang cười dịu dàng không xa, lắc đầu cảm thán, “ tiếc, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình (người si tình, người lại vô tâm).”
Thẩm Nham lại không nghĩ vậy, “Cái này còn chưa biết chừng. A Trì hiện tại cũng không có cô gái nào, tuổi anh ta cũng đến lúc kết hôn rồi ? Quý Dao kiên trì như vậy, nói không chừng thật sự có thể trở thành Trì phu nhân đấy.”
Nói đến Trì Chiêu Dương, Kinh Lễ có chút tò mò sờ cằm , “A Trì không là có vấn đề gì ? Hay là anh ta thích đàn ông? Nếu không sao Quý Dao là mỹ nhân lớn như vậy ngày nào cũng lượn lờ , anh ta lại không thấy động lòng?”
Thẩm Nham nghiêng liếc Kinh Lễ một cái, hỏi ngược lại, “Cậu hỏi tớ, tớ sao biết?”
Trong lúc hai người nói chuyện, món đấu giá cùng cùng cũng được đưa trong sự chờ đợi của mọi người.
Món đấu giá này sàn, dưới trường liền lác đác vang vài tiếng cười.
Bởi vì món đấu giá cùng, lại là một đất tiết không giá.
Một số người trong lòng không khỏi thầm đoán người tặng quà này có cố ý đến gây chuyện hay không.
Nếu không ai lại tặng một món đồ không tiền như vậy ?
Chờ đến người trình báo ra tên người tặng quà là Ôn Tường, mọi người trong trường phát ra một tiếng “ồ” thâm ý không cần nói thành lời.
Thì ra là cô tiểu thư sa sút Ôn Tường.
Xem ra cuộc sống Ôn Tường hiện tại thật sự không dễ dàng lắm. Vì cô ngay quà cũng không dám tặng món nào ra hồn, chỉ tặng một món quà có lẽ không đến một trăm tệ.
Không khỏi quá mức keo kiệt.
Khách khứa có suy nghĩ này không ít.
Đại đa số mọi người đều vui sướng người gặp họa nhìn món đấu giá này, xem đất tiết này, cùng rốt cuộc có thể được bán ra với giá bao nhiêu.
Quý Dao và Hạ Trà cũng mỉm cười lặng lẽ theo dõi .
Ngược lại là nhân vật chính Ôn Tường, như thể hoàn toàn không nhận thấy được ánh mắt đủ màu sắc của mọi người đang đổ dồn vào , nhàn nhã tự tại ăn bánh kem nhỏ.
Người trình quét mắt nhìn toàn bộ trường một , sau đó mới từ từ cười nói, “Kính thưa quý vị khách quý, đây là món đấu giá cùng của hôm nay, ừm, một đất tiết . Bây giờ, bắt đầu đấu giá.”
Người trình nói xong, trường một mảnh tĩnh lặng.
Không một người tham gia đấu giá.
Cảnh tượng lạnh nhạt này, đối lập rõ rệt với sự náo nhiệt rồi.
Vài cô gái trước đây có quan hệ không tốt với Ôn Tường đều vui sướng người gặp họa cười phá .
Ôn Tường nhìn đất tiết trên sân khấu không ai hỏi han, nghĩ dứt khoát tự giá.
Cô bỏ ra 61 tệ mua lại đất tiết trị giá 60 tệ của , cũng không tính là lỗ.
Kể từ một năm nay, trái tim Ôn Tường đã mạnh mẽ rất nhiều.
Đổi lại là trước đây, nếu cô gặp tình huống như bây giờ, chắc chắn đã thẹn quá thành giận, xấu hổ không chịu nổi.
Nhưng hiện tại cô, tâm trạng bình tĩnh không một gợn sóng.
Ác ý của những người này, đã không thể cô biến sắc nữa.
Thật là tiếc.
Cô họ thất vọng rồi.
Ôn Tường định giá 61 tệ.
Nhưng có người nhanh cô.
Giọng nói người đó trầm thấp, dễ nghe, đầy khí phách, “Tôi ra 10 triệu tệ.”