Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sư muội đem lòng yêu sư tôn, bởi thân người là một con rắn.
Nàng cất lời: “Hắn có hai…”
nàng nào hay, thân sư tôn kỳ thực còn huyền diệu hơn cả rắn vạn phần.
Sau , ta chứng kiến nàng lãnh đạm rút chỉ thẳng vào sư tôn, buông lời lạnh lùng: “Hừ, nam nhân chỉ chậm tốc độ ta vung !”
Ta chỉ biết thầm than lòng, cái tiếng “hừ” kia thật có linh tính.
1.
Sư tôn từ cõi phàm trần mang về một vị sư muội.
Sư muội ấy mọi lẽ đều tốt, duy chỉ có điểm … “phế thận” chút đỉnh.
Bởi lẽ, nàng đã bị trói buộc với một “hệ thống thận nhân”.
Hệ thống bắt nàng kẻ lưu manh, bắt nàng công lược sư tôn, bắt nàng phá vỡ đạo tâm của người.
Thật mà nói, ta thường xuyên cảm thấy bản thân mình chưa đủ biến thái, nên luôn lạc lõng giữa những kẻ công lược có hệ thống như vậy.
Đến thứ hai kể từ ngày sư muội đặt đến. Ta theo lệ thường hỏi Nhị sư : “Đêm nay sư tôn đã động lòng chưa?”
Nhị sư đáp: “Đêm nay sư tôn đã động tay rồi.”
Ta phấn khích: “!”
Nhị sư giải thích: “Sư tôn đã vươn tay ném Cửu sư muội vào hàn đàm, muội ấy mau tắm rửa rồi đi ngủ đi.”
À, vậy thì thôi.
Đây đích thị là phong cách của sư tôn.
Người tu vô đạo.
2.
Ta không có ý xem náo nhiệt, chỉ đơn thuần muốn quan tâm đến đồng .
Thế là, sau khi xem xét sư tôn, ta bước đến hàn đàm.
Cửu sư muội đang ở hàn đàm chửi hệ thống của mình.
Muội ấy : “Ngươi có muốn nghe xem những nhiệm vụ ngu xuẩn mà ngươi ban rốt cuộc là cái quỷ không?”
Muội ấy tiếp lời: “Sư tôn dùng bữa – ta tỏ , sư tôn ngự – ta sờ , sư tôn tắm rửa – ta rình trộm… Đến một kẻ biến thái như ta còn thấy những nhiệm vụ quá đỗi biến thái!”
Muội ấy chất vấn: “Cái miệng băng giá tuyệt đối của ngươi, rốt cuộc sao nói những nhiệm vụ ‘sắc’ bốn mươi độ vậy?”
Hệ thống cố gắng lý lẽ: “Ban có ba người ngươi chọn, là ngươi tự mình vừa nhìn đã ưng ý Chưởng Vô Hạn của Thương Sơn Phái đó thôi.”
Cửu sư muội phản bác: “Ta chỉ đơn thuần rằng những sinh thuộc loại trườn bò óc đơn giản, dễ công lược.”
Hệ thống hỏi lại: “Ngươi hãy nghĩ kỹ lại xem, ngươi ban đã trả lời thế nào?”
Câu ta biết. Đó là ngày muội ấy mới đến Thương Sơn, ta, với tư cách Đại sư tỷ, dẫn muội ấy quen với hoàn cảnh.
Rồi bỗng dưng ta có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữauội ấy và hệ thống.
Khi ấy, Cửu sư muội nhìn bóng lưng sư tôn, lẩm bẩm tự nhủ: “Hắn có hai cái…”
Dù ta không hiểu ý nghĩa là , nhìn biểu cảm của Cửu sư muội lúc đó, ta lo lắng sư tôn khó giữ sạch.
Đặc biệt là khi Cửu sư muội còn mang theo một hệ thống lưu manh như vậy.
thật chứng minh, ta lo lắng không sai!
Cửu sư muội đến Thương Sơn một . Chỉ thiếu điều khắc mấy chữ “Ta muốn ngủ với sư tôn” lên trán.
Thế sư tôn chỉ thiếu điều khắc lên trán: Đừng yêu ta, không có kết quả đâu.
Ta thay Cửu sư muội mà phiền muộn.
Bởi vì…
3.
lúc ta hồi tưởng, hệ thống không lại Cửu sư muội, đã bắt đe dọa muội ấy.
Nó nói: “Nghĩ mà xem ngươi chỉ còn ba nữa thôi, nếu ba sau ngươi vẫn chưa phá vỡ đạo tâm của Vô Hạn, ngươi sẽ thân c.h.ế.t đạo tiêu.”
Giờ thì ngươi đã hiểu vì sao ta lại phiền muộn thay Cửu sư muội rồi chứ?
Dù sao Thương Sơn đã ngàn năm không thu nữ tử, mà các sư muội đều đã rời Thương Sơn. Ta ngay cả một sư muội để tâm không có. Khó khăn lắm mới có một người đến, lại còn có thể chỉ sống ba .
Hơn nữa, ta thực rất thích vị Cửu sư muội .
Trước khi muội ấy đến, sư tôn vì duy trì uy danh của Thương Sơn Phái ba vị trí đứng giới Tu , chuyện vặt vãnh nào của phái quản, lại còn thường xuyên chi viện các phái một cách vô điều kiện.
Lớn thì hàng yêu trừ ma, nhỏ thì vay tiền, mượn gạo.
các phái không những không cảm kích sư tôn, mà còn coi sư tôn là kẻ ngốc để lợi dụng, coi Thương Sơn Phái là con dê để vặt lông.
Linh thạch có vay không trả, mang ngoài là thịt bao tử đánh chó, nhiệm vụ nguy hiểm bốc thăm kiểu bốc trúng Thương Sơn Phái.
từ khi Cửu sư muội đến, mọi chuyện đã .
Ngày thứ ba muội ấy đến, sau khi tìm hiểu rõ hình hiện tại của Thương Sơn, muội ấy lập tức tay.
Vạn đến vay linh thạch, muội ấy cầm sổ sách, đuổi theo chủ Vạn chín con phố, buộc Vạn trả lại toàn bộ linh thạch đã vay những năm qua.
Thanh Sơn Phái đến mượn , muội ấy vác xẻng, lên Thanh Sơn, đào sâu ba thước, đòi lại toàn bộ mà Thương Sơn Phái đã mượn trước đây.
Linh U Các đến mượn tử, muội ấy chống tay vào hông, chỉ thẳng vào mũi Các chủ Linh U Các : “ tử nhà ngươi sợ chết, tử nhà ta thì không sợ sao? Cút!”
Muội ấy còn luôn cả sư tôn một trận: “Vạn giàu đến chảy mỡ, Thanh Sơn Phái chất thành tai họa, Linh U Các khắp nơi đều là tu sĩ Đại Thừa. óc người nghĩ vậy? Người không thiếu thứ thì người lại đem tặng thứ đó!”
Muội ấy vẻ mặt hận sắt không thành thép: “Sư tôn, bệnh Thánh Mẫu là bệnh, nên trị sớm đi.”
Oai phong, thật quá oai phong!
Vừa đến đã giải quyết căn bệnh cố hữu mấy ngàn năm của Thương Sơn Phái.
Trừ việc muội ấy khi công lược sư tôn thì bộ, hạ lưu, biến thái . Muội ấy gần như là báu trấn sơn lớn nhất của Thương Sơn Phái.
Thế nên, dựa trên nguyên tắc đoàn kết hữu ái, tương trợ lẫn nhau truyền lại mấy ngàn năm của Thương Sơn phái. Sư muội tỏ – ta rải hoa, sư muội sờ – ta trợ uy, sư muội rình trộm – ta mở đường.
Chỉ là, dưới hữu nghị đoàn kết của toàn bộ Thương Sơn.
Sư tôn trước đây ngủ ở tiền điện, giờ đã chuyển khu mộ địa ở hậu sơn để ngủ rồi.
Và…