Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi lấy tờ phiếu, có chút thất thần.
Trong điên cuồng tính toán thời gian.
Cuối cùng xác định chắc chắn là đêm trước khi Thời Quyện gặp tai nạn xe cách đây hơn một tháng.
Tôi nhanh chóng chấp tin tức này.
Dù sao đây nằm trong kế hoạch của tôi và Thời Quyện.
Nhưng tôi đã quên, đây là kế hoạch của Thời Quyện trước khi anh ấy mất nhớ.
Ngay này, tại hành lang bệnh viện, Thời Quyện cầm tờ báo cáo ngơ ngác giữa gió.
Cả người như thể hóa đá tại chỗ.
Đối diện ánh mắt tôi, toàn thân anh ấy run rẩy.
“Đứa bé này là của ai?”
“Của anh chứ ai.”
Thời Quyện cười khổ một tiếng:”Theo những anh biết , môi không thể có thai”
Anh ấy nói xong, suy nghĩ vài giây.
“Chẳng lẽ trong ba năm khoa học kỹ thuật phát triển như vũ bão mức môi có thể mang thai rồi à?”
Bây giờ tôi mới hiểu vì sao nói phụ nữ đang yêu chẳng khác uống ba cân rượu trắng.
bộ não như Thời Quyện mà ngày xưa tôi lại mê muội độ thành thiểu năng, bị anh ấy “câu” c.h.ế.t cứng.
Tôi có chút dở dở cười.
“Mình nhà trước , nhà nói anh biết”
Vừa nhà, tôi liền lôi từ trong tủ ra giấy đăng ký của tôi và Thời Quyện.
Anh ấy thấy cuốn sổ đỏ chót này, lại hóa đá lần nữa.
Cả người hoàn toàn vỡ vụn.
“ rồi á? Anh đã thành kẻ thứ ba sao?”
“……Anh không kẻ thứ ba.”
“ kẻ thứ ba không ? Chẳng lẽ là kẻ thứ tư?”
Thời Quyện sắc mặt tôi càng càng tệ, nhắm mắt lại:”Không là kẻ thứ năm đấy chứ?”
Giọng anh ấy đã mang theo giọng điệu sắp , khóe mắt hoe đỏ, trông như giây tiếp theo sẽ rơi nước mắt.
Tôi bộ dạng này của anh, có hơi luống cuống bước tới:”Anh đừng mà, ông xã.”
Thời Quyện cố chấp quay mặt .
“Anh kẻ thứ ba, chẳng lẽ anh không được sao? đừng gọi anh là ông xã nữa, có ông xã hợp pháp rồi, anh chỉ là một kẻ thứ ba không thể gặp mặt ai thôi. Thật quá mất mặt”
Không chứ, trời.
Sao anh ấy lại có địa vị chính cung mà tâm lý như kẻ thứ ba .
tôi đau như búa bổ, dứt khoát mở giấy đăng ký giơ ra trước mặt anh ấy.
“Đọc !”
Thời Quyện buồn lắm rồi.
“Chuyện này đối một kẻ thứ ba chẳng hơi tàn nhẫn sao?”
“ĐỌC!”
Thời Quyện như một cỗ máy vô cảm, đọc từng chữ một:”Người có trong chứng : Vưu Ngâm, Thời Quyện…Hả? Hả? Hả? Hả?”
Anh ấy như thể trúng số, giành lấy giấy từ tay tôi, ảnh một , lại người có trong chứng một .
[ – .]
Cả người vui phát điên.
“Hai năm trước á? Hai năm trước anh ghê gớm sao?”
Anh ấy lập tức trưng ra dáng vẻ của chính cung, kích động ôm lấy tôi, vùi vào hõm cổ tôi.
“Anh vui quá, hôm nay đúng là một ngày tốt lành. Anh không chỉ có vợ, lại có con nữa”
Thời Quyện vẫn .
Nhưng lần này là mừng phát .
10
Từ tôi có thai, Thời Quyện chỉ muốn hai mươi tư giờ một ngày đều ở bên cạnh tôi.
Anh ấy vẫn luôn chưa khôi phục nhớ.
Tôi hỏi bác sĩ, bác sĩ nói m.á.u tụ trong não anh ấy đã gần như tan hết rồi, cụ thể khi nào có thể hồi phục chỉ có thể chờ đợi.
Đối việc này, Thời Quyện không quan tâm lắm.
Vì anh ấy cảm thấy không khác nhau, đằng nào đều thích tôi y như .
Tôi nghĩ ngợi một lát, đúng.
Thế là không băn khoăn chuyện này nữa.
một sáng nọ, anh ấy kích động chạy từ phòng khách phòng ngủ.
Nói tôi bằng giọng điệu vô cùng vui sướng:”Vợ ơi! có thai rồi sao!”
“……”
Tôi lườm anh ấy một :” sắp sinh rồi đây này.”
Nói xong, tôi liền ra điều không đúng.
“Ông xã! Anh khôi phục nhớ rồi sao?!”
Thời Quyện bước tới đỡ lấy tôi đang đứng dậy, gật .
Tôi nhớ lại những chuyện mình đã anh ấy mất nhớ, có chút chột dạ, bất chấp hết bắt xin lỗi.
“ xin lỗi ông xã, anh mất nhớ không nên lừa anh.”
Thời Quyện lắc tôi, bực bội nói:”Đây không lỗi của . Nhưng mà khốn nạn này, lại giả vờ cư dân mạng để lừa anh.”
Bây giờ lượt tôi ngơ ngác.
“Giả vờ cư dân mạng thôi , đặt tệ hại thế không biết.”
Thôi được.
Tôi không cứu được Lộ Triệu nữa rồi.
Đang nói Thời Quyện đột nhiên chuyển đề tài:”Mà anh đã dạy cậu ta một bài học rồi.”
“Anh dạy cậu ta thế nào?”
“Anh đã tước đoạt quyền bố đỡ của con anh”
bộ dáng đắc ý vênh váo của anh ấy, tôi âm thầm rút lại câu nói khen anh ấy thông minh trước.
Sau khi Thời Quyện khôi phục nhớ, không có khác biệt so trước.
Vẫn là cung phụng tôi như tổ tông.
Giấy đăng ký trong phòng khách đã được treo lại rồi.
Tôi đột nhiên nhớ lại lời thề trong lễ cưới anh ấy nói tôi: Thích đã trở thành một việc hết sức bình thường.
Giống như anh ấy đã quên tôi, quên tất cả mọi thứ giữa chúng tôi.
Nhưng vẫn nhớ việc thích tôi .
-Hết-