Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

Ngay sau đó, tôi nhận được đơn xin nghỉ phép .

Vì thương nhân viên.

Tôi tiện miệng hỏi lý do.

Ai ngờ ba trước mặt nhao nhao kể ra ba lý do nhau.

Bên nhân sự bảo ta dại cắn cho mấy nhát.

Thư ký tôi nói ta gặp tai nạn giao thông, tông bay tận bốn mét.

mấy đồng nghiệp lại bảo ta trượt chân từ cầu thang cao ba mét, gãy chân.

Tôi: “…”

Tôi nhắn tin riêng cho : “ , lại giở trò gì đấy?”

im thin thít mất hai giây, sau đó b.ắ.n liên thanh tràng tin nhắn: “Em làm điên đuổi cắn, chạy trối c.h.ế.t ngã từ trên cầu thang xuống gãy luôn chân, may tốt bụng đưa em viện, ai dè vừa ra viện lại xe tông cho bay bốn mét. Túm lại là em xin nghỉ phép dài hạn ạ.”

Tôi cạn lời: “… nghỉ ngơi .”

thả cho cái icon khóc lóc, lại nhắn tiếp.

“Tổng giám đốc Hứa, em xin lỗi vì tối nay không thể ăn với được. Nhưng mà nhà hàng em đặt , không phí, hay là với anh nhà ạ? tan làm gặp anh ấy không? Gặp ông chồng đẹp trai ngời ngời, hào hoa phong nhã, phong độ hơn , khí chất ngút trời, lại giàu sụ …”

Tôi nhíu mày: “Không cần, dẹp .”

im re.

13

Tôi tắt điện thoại.

Mở lại camera giám sát ở nhà.

vừa đã nhận ngay thùng hàng chuyển phát nhanh.

Anh lướt qua loa mấy món đồ thùng, khụy xuống, tựa cửa ngồi bệt xuống đất.

Tôi không biết anh đã thấy gì, nhưng camera cho thấy anh đã ngồi như vậy suốt cả buổi chiều.

Cho đến khi chuông báo thức năm rưỡi vang lên, anh mới giật mình tỉnh lại, máy móc đứng dậy, lững thững bếp.

bếp nhanh chóng vang lên tiếng d.a.o thớt.

[ – .]

Dù thứ anh nhìn thấy khiến anh đau khổ đến tột cùng, nhưng đến năm rưỡi, mọi cảm xúc đều phải nhường chỗ cho việc quan trọng hơn.

Đó là – vợ anh sắp tan làm ăn tối , anh phải nấu cơm.

Tôi nghiến răng ken két.

dưng tôi không thể chờ thêm giây nào nữa.

Tôi tan làm, tôi nhà.

14

Trên đường .

Đầu óc tôi ong ong.

Tôi nghĩ lát nữa sẽ ném thẳng cuốn nhật ký mặt anh.

“Đồ má, anh nghĩ tôi là loại đàn bà lăng loàn hả? mắt anh tôi là loại đó ?”

mồm mà không biết nói hả? không hỏi thẳng tôi câu?”

bình thường ở công ty anh giỏi giang quyết đoán thế, đến chuyện mình lại đần thối đần nát ra thế hả?”

“Giúp hết chiêu này đến chiêu , đến lượt mình tự trói mình sọt rác là thế nào? Lại là dây xích nữa chứ.”

Tôi lầm bầm chửi rủa suốt cả quãng đường.

Ai ngờ vừa đẩy cửa , tôi đã c.h.ế.t lặng trước bầu không khí ngột ngạt, ẩm ướt đến khó thở phòng khách.

đứng bóng tối, siết chặt tập tài liệu tay, đến nỗi các khớp ngón tay trắng bệch, cố gắng kìm nén cơn giận phá hủy mọi thứ.

“Hứa Tê Tê, nói cho anh biết, tại em lại nhất định… nhất định đòi ly ?”

Tôi há hốc mồm, ngỡ ngàng nhìn bản thỏa thuận ly tay anh.

Chết mẹ, cái tờ đơn tôi tiện miệng nhờ trợ lý soạn thảo sáng nay, lại gửi thẳng đến tay .

Thấy hễ nghe đến ly là lại hóa điên.

Tôi vội vàng chữa cháy: “ , sự hiểu lầm ở đây, em không hề ly với anh…”

“Thật ? Hiểu lầm ư?”

Giọng trở nên bình thản, như đang hỏi hôm nay trời nắng hay mưa.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

“Vậy em chứng minh cho anh xem.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương