Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3: Chúng ta có cả đêm

“Nghe . Đừng tự rước rắc rối vào người. Nếu khóc, tôi không dỗ đâu.”

Tôi nhìn anh chằm chằm, nhẹ nhàng trượt ngón tay xuống, chạm vào phần bụng rắn chắc.

Nhưng tay tôi lại run như cầy sấy.

Bộ não vận hành hết công suất để suy nghĩ bước tiếp nên làm gì.

“Nhóc con, lúc nãy ở cửa phòng tắm lần tiên hôn đúng không?”

Tôi gật .

“Hôn thì phải ôm chứ, để tôi dạy em.”

Anh một tay ôm eo tôi, kéo mạnh vào lòng, ngón tay vuốt qua cánh môi tôi.

Hơi nồng đậm mùi xà phòng, giọng nói khàn khàn:

“Mở miệng.”

“Mở to hơn chút nữa.”

“Ngoan lắm.”

Không khí trong phổi bị cướp sạch.

trăng xuyên qua cửa sổ, tôi mơ hồ nhìn bóng cây lay động.

Khóe mắt dần dần ngấn nước, nhưng nhanh chóng bị anh hôn .

Tôi nắm tóc anh, giọng nói vụn vỡ:

Thần, đừng nữa… nóng quá…”

Anh :

“Ngoan, đừng khóc, tôi đang thương em đây.”

Hơi nóng rực của anh phả lên vành tai tôi, hơi nặng nề xen lẫn tiếng trầm thấp.

“Em run gì thế?” Anh mân mê bàn tay tôi dán chặt lên lồng n.g.ự.c rắn chắc của anh, giọng khàn đến tận xương tủy.

Tôi cắn môi, trốn tránh nhưng bị bàn tay rắn rỏi giữ chặt eo, kéo sát vào vòng tay anh. Hơi nóng dọc sống lưng lan tràn, khiến tôi không tự chủ mà run lên.

Thần…” Tôi gọi tên anh, thanh âm nhẹ như gió thoảng.

“Anh đây.” Anh trả , giọng trầm thấp, mang tia nguy hiểm nhẫn nhịn.

Cơ thể tôi như bị cuốn vào vòng xoáy cuồng nhiệt, hơi , cái chạm nhẹ như đang đốt cháy lý trí.

Đôi mắt anh càng sâu thẳm, như nuốt chửng tôi.

ngón tay anh trượt nhẹ dọc cột sống, nơi lướt qua đều như bị đốt cháy.

“Ưm…” Tôi rên lên, không nhịn mà vặn vẹo cơ thể, né tránh sự tra tấn mềm mại này.

Nhưng Thần không cho tôi cơ hội.

“Đừng trốn.” Anh giữ chặt eo tôi, giọng nói khàn đến cực hạn. “Ngoan, để tôi dạy em…”

Hơi dày đặc quẩn quanh trong không khí, hơi nóng cứ thế dâng lên không thể khống chế.

Tôi cảm trái tim mình đập loạn nhịp, nhịp, nhịp hẫng .

mắt Thần càng thêm nguy hiểm, mang dã tính của kẻ săn mồi.

Anh cúi xuống, ngậm vành tai tôi, giọng nói ám muội:

“Chúng có cả đêm… anh sẽ thương em.”

5

Ngày hôm , Thần dậy sớm làm ở công trường.

Mơ hồ nhớ lại, trước khi ngủ tôi có than phiền rằng giường quá cứng.

Anh ôm tôi vào lòng, đáp lại một câu: “Yếu đuối.”

đó, tôi ngủ thẳng đến sáng.

Trên ban công, đồ lót của tôi giặt sạch sẽ, chỗ bị dính bẩn hôm qua cũng không còn dấu vết nào.

Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh Thần ngậm điếu thuốc lười nhác giặt “bé cưng” của tôi.

Cổ họng hơi đau, tôi uống bát cháo mà Thần chuẩn bị sẵn, lướt điện thoại.

Bạn thân nhắn tin hẹn tôi đến quán cà phê gần trường vào buổi chiều.

Khi tôi đến nơi, phát hiện bên cạnh còn có một chàng trai.

Tóc xanh lam, khuyên tai bạc, ngũ quan tinh xảo, toàn thân hàng hiệu xa xỉ.

Tôi sững sờ: “Chu Nhiên? Sao cậu lại ở đây?”

Anh híp mắt:

, em không nghe điện thoại, cũng không trả tin nhắn, anh chỉ có thể nhờ hẹn em ra đây.”

Tôi lập tức quay sang nhìn , sắc mặt tôi không vui, cô ấy cúi nhắn tin, kiếm cớ rút lui.

Điện thoại rung lên:

: [Bảo bối, cậu thầm thích Chu Nhiên lâu như vậy, có thể trở thành phu nhân Chu hay không do lần này quyết định đấy!]

cốt truyện gốc, khi chia tay với Thần, hôm nay lẽ ra tôi phải cùng Chu Nhiên đến khách sạn.

Tôi không khỏi nhớ đến hệ thống nói trước đây:

“Ký chủ, cô chắc chắn chứ? Sức mạnh của cốt truyện rất lớn, thậm chí có thể không thể thay đổi . Cô thực sự nghịch thiên cải mệnh sao?”

Một dự cảm chẳng lành bỗng trỗi dậy trong lòng tôi.

Chu Nhiên đẩy một chai nước hoa Chanel mới mua đến trước mặt tôi, mắt ngang ngược, đầy vẻ chiếm hữu, đánh giá tôi đến chân.

Khi Thần nhìn tôi đầy dục vọng, mắt anh vẫn tràn đầy thương và kiềm chế.

Nhưng mắt Chu Nhiên lại khiến tôi cảm ghê tởm.

, chia tay với hắn .”

Tôi đẩy hộp quà trở lại:

“Chu Nhiên, tôi và bạn trai rất hạnh phúc. Nếu trước đây có hiểu lầm, tôi xin lỗi. Nhưng này, mong cậu giữ khoảng cách với tôi, cảm ơn.”

Chu Nhiên khẩy:

“Trần , em đang chơi chiêu ‘ đẩy kéo’ mới à? Nói cho em biết, anh không mắc mưu đâu. Anh thừa nhận, anh thích những cô gái xinh đẹp và kiêu kỳ, nhưng nếu kiêu quá thì không còn đáng nữa, hiểu không?”

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh , giọng kiên định:

“Chu Nhiên, tôi sẽ nói lần cuối—Tôi. Không. Thích. Cậu.”

Ở những bàn xung quanh, một số bạn học cùng trường bị thu hút, bắt bàn tán xì xào:

“Trước đây có tin đồn Trần ‘cún con’ của Chu Nhiên, nhưng có vẻ không đúng lắm nhỉ?”

“Chu Nhiên tốt như vậy, con bé này giả bộ thanh cao à?”

“Trần nói rõ ràng có bạn trai rồi, Chu Nhiên sao cứ bám riết thế?”

Tôi lười tiếp tục đôi co, đứng dậy rời , nhưng Chu Nhiên túm cánh tay tôi, kéo mạnh.

“Trần , anh không hiểu nổi, một thằng công nhân bẩn thỉu thì có gì tốt? Hắn có thể cho em cái gì?”

“Thôi nào, đừng gây chuyện nữa. Anh cho em danh phận, em không phải điều đó sao?”

Tôi giằng tay ra: “Buông ra.”

Nhưng Chu Nhiên dùng sức mạnh hơn, ghì tôi vào lòng.

Nhân viên cửa hàng nhìn động tĩnh, tới.

Chu Nhiên lập tức , nói dối:

“Không sao đâu, bọn tôi người , đang giận dỗi chút thôi.”

Nhân viên nhìn tôi, tôi không nói nào, liền bỏ .

Tôi có một vấn đề nhỏ—khi cực kỳ hoảng sợ hoặc căng thẳng, tôi sẽ bị câm tạm thời.

Không thể nói chuyện, tôi đưa tay vào túi, định lén bấm số báo cảnh sát.

Bỗng, một giọng nói quen thuộc vang lên phía :

“Bạn gái của tôi, bao giờ lại thành người của cậu?”

—————————-

(Cập nhật truyện mới mỗi ngày tại FB. HOA VÔ ƯU. Follow ngay để không bỏ lỡ!)

Tùy chỉnh
Danh sách chương