Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Tôi ngoài bươn chải tìm khách hàng, kéo nguồn vốn. Còn anh ta chỉ biết uống rượu than thân trách phận bất .

Sau này ty phát đạt, anh ta phất .

Lại ép tôi buông sự nghiệp, trở thành bà nội trợ không có thu nhập.

Anh ta không cho tôi quản lý tài chính nữa, mọi thứ giao cho kế toán ty.

Tôi cứ nhân viên của anh ta, mỗi tháng xin tiền sinh hoạt phải qua xét duyệt tài chính, phải được anh ta ký tên chấp thuận mới được.

Có lẽ vì từng nghèo, lại bỗng có nên tôi lại không nỡ tiêu xài.

Bình thường không phải chi tiêu cho gia đình thì cho con cái, còn bản thân không giữ nổi quỹ riêng.

Tôi từng đề nghị hôn với anh ta, chấm dứt cuộc hôn nhân dằn vặt dai dẳng này.

anh ta chỉ cười mỉa mai:

“Đến em anh sao?

hôn? Không có anh em sống nổi à? Không kỹ năng, không thu nhập? Đừng trách anh không nhắc em trước.”

hôn với anh thì tòa chắc chắn sẽ xử con cho anh. Em nỡ con sao?

“Anh đi xã giao, làm quần quật kiếm tiền không phải vì cái nhà này sao.”

xong anh ta lại quay lại ôm lấy tôi, hôn má tôi:

“Gần đây ty áp lực quá lớn, anh hơi nóng nảy với em chút. em phải tin rằng anh yêu em, yêu cái gia đình này.

“Thời gian này đợi anh xong , sẽ đưa em và con nước ngoài du lịch, địa điểm em chọn.”

Tôi từng nghĩ anh ta không hôn, rằng anh ta vẫn còn chút tình cảm với tôi.

Hơn nữa, chúng tôi còn có đứa con.

Vì con, tôi nhẫn nhịn, cố gìn giữ hôn nhân đổ nát này.

Nhẫn nhịn mãi, đến giờ chỉ thấy không xứng đáng.

4

Cuộc hôn nhân dị dạng này, sẽ phải có người đặt dấu chấm .

Tôi mệt mỏi rã rời, bắt xe nhà.

Đang định nhập mật khẩu cửa thì liên tiếp sai mấy lần.

Đúng tôi định cuộc thì cửa bật mở.

mặc chiếc áo sơ mi đen, sắc mặt u ám nhìn tôi.

“Cô còn biết đường à? ngoài mấy , con không lo, nhà không làm, tôi tưởng cô coi cái nhà này không nữa .

không thì đừng . Mật khẩu nhà tôi đổi .”

Khuôn mặt anh ta đầy ghét và khó chịu.

tôi nhạy bén ngửi được mùi nước hoa trên người anh ta không phải mùi anh ta hay dùng.

Tôi nghiêng đầu nhìn vào nhà, anh ta hơi chột dạ chặn cửa lại.

bên trong ánh nến lay động, truyền đến tiếng cười duyên của phụ nữ và giọng con trai đang cười.

ơi? làm thế? Mau lại đây đi, dì Yên Yên gọi chúng ta vào cơm ! Con bánh kem dì Yên Yên làm!”

Dì Yên Yên.

Nghe vậy, tôi đẩy anh ta bước vào nhà, mặc kệ sắc mặt đen than của .

Phòng khách đầy hoa tươi, bàn tinh tế bày sẵn rượu vang và bít tết .

Ánh nến lung linh.

Tô Yên Nhi, bạch nguyệt quang của mặc chiếc váy đen, xinh đẹp duyên dáng ngồi bên cạnh.

Còn con trai bốn tuổi của tôi đang ôm lấy cô ta đầy thân thiết.

“Dì Yên Yên đẹp quá à. Nếu dì mẹ con thì tốt . Mẹ con chẳng đẹp cả, vừa xấu lại không kiếm được tiền, suốt chỉ biết chờ đi làm kiếm tiền nuôi thôi.

“Nếu có thể hôn với mẹ thì tốt , con chọn dì Yên Yên làm mẹ của con!”

Con trai tôi, Hạo, tinh nghịch nháy mắt .

Rõ ràng cố tình chọc cho Tô Yên Nhi vui.

Nhìn cảnh này, mắt tôi nhức nhối vô cùng.

Hạo Hạo do tay tôi nuôi lớn.

Khi mang thai, tôi mắc các loại phản ứng không lành mạnh, phải tiêm hàng trăm mũi thuốc bụng để giữ thai.

Năm đầu con chào đời,

và tôi chẳng có đồng nào.

Từ thiếu gia có, anh ta rơi xuống mức đến tiền thuê nhà còn không trả nổi.

Tôi vừa cữ phải đi làm liên tục.

Không thuê nổi người giúp , cha mẹ thì đoạn tuyệt quan hệ với tôi,

tôi chỉ có thể chăm Hạo Hạo.

Hạo Hạo dính tôi sam, đêm không rời.

Tôi chỉ có thể sau khi ru con ngủ mới thức dậy làm đến sáng, mắt chưa kịp khép lại thì Hạo Hạo thức.

túng thiếu nhất, đến hộp sữa cho Hạo Hạo không có.

không làm , tôi len lỏi trong các nhóm nhận quà tặng, chỉ để xin được vài đồng giảm giá, mua sữa cho con.

Mới 27 tuổi đầu, mấy năm chăm con khiến tôi trông già hơn bạn cùng tuổi cả chục năm.

đó, tính tình vẫn còn rất tốt.

Anh ta thường dỗ tôi rằng: Sau này anh nhất định sẽ cho mẹ con em sống sung sướng.

Vậy mà đến giờ chưa đầy 5 năm, cuộc sống tốt , dọn vào biệt thự lớn, của càng phát triển, nhận được vô số đầu tư.

Chúng tôi trở thành người có.

đến mức anh ta có thể tùy tiện mua chiếc dây chuyền hơn 10 triệu tệ cho bạch nguyệt quang.

đến mức tôi không được phép tự ý dùng dù chỉ hai vạn tệ.

5

này, sự xuất hiện của tôi phá vỡ bầu không khí vui vẻ của họ.

Con trai tôi thoáng sững sờ.

rất nhanh nó trừng mắt tức giận, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hét với tôi:

“Mẹ làm ? Con không cần người mẹ xấu xa mẹ quay lại! Con dì Yên Yên ở với cơ! Mẹ cút khỏi nhà con đi!”

Tô Yên Nhi đứng , vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng, xoa đầu Hạo Hạo.

“Hạo Hạo, không được chuyện với mẹ con vậy đâu. Mẹ sẽ tưởng thật đấy.”

Cô ta nhanh chóng quay sang chào tôi.

“Tĩnh Tĩnh, cậu à? Cậu đừng hiểu lầm nhé, hôm nay đến đây để chơi với Hạo Hạo. Trước đó bé gọi cho , bánh kem làm.

“Hơn nữa A vừa giúp đấu giá được chiếc dây chuyền quý giá vậy, rất cảm động. Thấy cậu không có nhà, bảo mẫu không nấu cho thằng bé, nên nghĩ đến nấu chút đó cho hai họ .

Tùy chỉnh
Danh sách chương