Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
buổi họp tổng kết quý, tôi thẳng thắn chỉ rằng Trình Hà đứng bảng hiệu suất liên tiếp ba tháng, điều đó phù hợp nguyên tắc tối ưu hóa của công ty.
Thế , Trình Hà mất việc.
Tối hôm đó, tôi về đến , Trình Hà chặn tôi lại trước cửa tòa :
“Tống Vân, cô ý gì đây?”
Tôi nhạt đáp: “Chuyện nào chuyện đó, việc anh đứng bảng hiệu suất sự thật.”
Trình Hà cười : “Tôi , loại phụ nữ cô thật lùng vô tình, ly hôn cô quyết định đúng đắn.”
Ồ, bắt đầu đây. anh ta định xé rào tôi ? Cảm giác phấn khích của tôi muốn trào , nhưng tôi cố gắng kiềm chế, tỏ vẻ ngạc nhiên trên mặt.
Từ xa, bụng bầu bước xuống từ xe, khoác tay Trình Hà: “Đừng cô ta nữa, ta đi thôi.”
Tôi sốc vào bụng của , sang Trình Hà:
“Anh… các …”
cười đắc ý: “Tôi anh Trình Hà ở bên nhau từ lâu .”
Tôi tỏ đau đớn tột : “Đứa con này của anh ta ?”
“Đúng vậy, ?” cười tươi vuốt ve bụng, “Cô muốn sinh con cho anh Trình Hà, tôi sẵn sàng.”
“Được mấy tháng ?” Tôi cố gắng lao lên, nắm lấy cổ áo của Trình Hà, “ hai ở bên nhau trước ta ly hôn…”
cố ý chắn trước mặt Trình Hà, tôi kịp thời dừng lại nhưng cô ta vẫn giả vờ lảo đảo, yếu ớt ngã vào lòng Trình Hà.
“Anh Trình Hà…” nũng nịu kêu lên đầy uất ức.
Trình Hà ôm chặt lấy , lùng tôi.
“Tống Vân, đến tôi cho cô biết.” Trình Hà bình thản , “ những năm chung sống cô, tôi chưa bao cảm thấy mình được sự tôn trọng của một đàn ông.”
đâu, anh bạn. Chính anh muốn cưới tôi đấy chứ.
“ ta vào công ty gần lúc, cô càng ngày càng thăng tiến nhanh hơn, thu nhập càng cao hơn, cô bao nghĩ đến cảm xúc của tôi chưa?”
Thế ? Chẳng lẽ tôi từ chối thăng chức, tăng lương để giữ lòng tự trọng của anh?
“Những năm qua tôi luôn nhẫn nhịn cô.”
Bởi vì anh luôn cần tiền của tôi.
“Bây tôi chịu đựng cô nữa, Tống Vân, dù ta ly hôn ”
“Vì những năm tháng trước đây, ta nên chia tay hòa bình.”
Tôi đứng cơn gió , Trình Hà.
“Anh gọi chia tay hòa bình gì?” Tôi lùng hỏi, “Ý anh tôi giao xe cho anh, lặng lẽ rời đi?”
“ xe vốn dĩ của tôi.” Trình Hà , “Cô chỉ giữ hộ mà thôi.”
Tôi bắt gặp vẻ tự mãn thoáng qua trên khuôn mặt anh ta, lẽ anh ta đang nghĩ mình thật sáng suốt khôn ngoan ký thỏa thuận giữ hộ đó.
Tôi quay , bước vào tòa :
“Tôi sẽ rời đi đâu.
“ giỏi gọi luật sư đến đi.”