Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
lã chã rơi xuống, tôi vội vàng lau đi.
“Tôi không nữa… Tôi, chồng tôi…”
Như không nói tiếp được nữa, tôi nghẹn ngào.
Hai viên cảnh sát nhau.
Họ lập biên bản.
Xét thấy Hứa Mạt là bệnh nhân, nên trước có hòa giải.
Chuyện bên vừa xong.
Cuối cùng Thẩm Kiều Nam được đẩy ra, mơ màng tỉnh .
Mẹ chồng vừa thấy anh ta giáng một cái tát, mức bác sĩ y tá phải vào can ngăn.
Thẩm Kiều Nam lúc mới thực tỉnh táo .
Theo phản xạ, anh ta nắm chặt chăn, hoảng hốt tìm kiếm xung quanh.
“Mẹ, mẹ ơi, chắc là chưa đâu, đúng không?!”
Tôi bước ra từ góc khuất, lưng tròng.
“Kiều Nam, chúng ta hôn đi.”
19
Thẩm Kiều Nam lồm cồm bò xuống khỏi giường bệnh.
Vừa lăn vừa bò bên tôi, kim truyền trên tay bị giật bung ra, dịch truyền nhỏ giọt trên giá treo.
Anh ta hoảng loạn tột độ: “Vợ ơi, là… là đùa thôi ! Anh thực không làm cả! Anh không muốn hôn đâu, em đừng giận, đừng giận …”
Anh ta níu chặt ống quần tôi.
Hình như động vết thương, đâu đó trên người anh ta rỉ m.á.u ra.
Nhưng anh ta chẳng quan tâm, tiếp tục cầu xin: “ , anh Hứa Mạt thật không có hết! Anh lỗi , anh sẽ không gặp cô ta nữa!”
Tôi cúi xuống.
chằm chằm vào Thẩm Kiều Nam, người đàn ông nhếch nhác không ra hình dạng, giọng tôi trầm xuống:
“Anh không sao? Chính cô ta thừa nhận chuyện hai người ngủ nhau đấy.”
Kiều Nam sững người.
“Không, không nào…”
Tôi đứng thẳng dậy, liếc mẹ chồng cách đó không xa.
Xoay người rời đi.
Bằng chứng Hứa Mạt đưa tôi, đủ tôi thắng kiện hôn.
Theo lý nói, giờ phá thai và cầm số cổ phần trong tay bỏ đi thật xa, chắc chắn là một vụ làm ăn không lỗ.
Nhưng khi tôi nộp đơn hôn, phát hiện ra một chuyện.
Đứa bé trong bụng tôi, là con gái.
20
Lần , mẹ chồng hẹn tôi gặp ở quán cà phê.
Bà rất bình tĩnh, rót đầy một chanh tôi.
“ , mẹ , lý do con hôn không phải vì Kiều Nam ngoại .”
Tôi không quá ngạc nhiên.
Bà nói: “Tính nết thằng con trai của mẹ, mẹ tự rõ.”
“Nhưng mẹ mong con giữ đứa bé trong bụng. Chi phí nuôi dưỡng, con cứ ra giá đi.”
Tôi khựng .
“Hiện tại con có đủ bằng chứng chứng minh Kiều Nam ngoại trong hôn nhân, tài sản rời đi.”
Mẹ chồng tôi.
“ , mẹ không khuyên con về việc hôn.”
“Mẹ mong con giữ dòng m.á.u trong bụng.”
Bà nói: “Ngoài những con mang đi khi hôn, hãy đứa bé. Tiền nuôi dưỡng thì cứ mẹ lo.”
Bà dừng một chút bổ sung: “Không liên quan tài khoản của Kiều Nam.”
“Mỗi năm không dưới một trăm triệu tệ.”
Lời của bà .
Nói tôi không động lòng là không .
Tôi ngước bà : “Đứa bé trong bụng con là con gái.”
Mẹ chồng gật đầu.
“Con và mẹ đều là phụ nữ, điều đó không ảnh hưởng nghiệp của chúng ta.”
Bà nói: “Mẹ sẽ không can thiệp vào cuộc hôn nhân tương lai của con, có một điều kiện: nếu con tái hôn, mỗi năm con bé phải ở bên mẹ ít nhất ba tháng.”
Bà ra hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, đẩy về phía tôi.
Tôi lướt qua.
15% cổ phần.
Hơi thở tôi khựng .
Năm phút , tôi nở một nụ cười ngọt ngào: “Không vấn đề , mẹ ạ.”
Hậu kỳ:
Mặc dù bà nội của con bé không giới hạn quyền tự do hôn nhân của tôi.
Nhưng tôi không tái hôn.
Thứ nhất, tiền trong tay tôi quá nhiều, tôi chơi chưa đủ.
Thứ hai, con gái tôi ngày càng xinh đẹp, tôi không yên tâm một người đàn ông khác bước vào nhà.
Trên bãi biển.
Con bé lon ton chạy , ngọt ngào hét lên:
“Ơ không… Con muốn ăn kem!”
Mẹ chồng cũ của tôi xinh đẹp động lòng người, nắm tay con bé trách :
“Bà dặn con thế nào?”
Con bé lè lưỡi.
“Bà quý của con ơi, có mua con một cây kem được không ạ?”
“Em bé bà nội nhất luôn~~”
khi hôn thì Kiều Nam chẳng còn kiêng kỵ nữa, nghe nói anh ta còn đánh nhau Trần Diệp vì Hứa Mạt.
Hai người bạn thân từ nhỏ, vì một “nữ huynh đệ” trở mặt thành thù.
Mẹ chồng còn tỉnh táo hơn tôi tưởng.
Bà nói Kiều Nam rằng tôi phá thai ra ngoài.
nghe nói Kiều Nam thật mắc bệnh, được mẹ chồng đưa ra ngoài chữa trị.
Đôi khi, con bé ngây thơ hỏi tôi:
“Các bạn khác đều có bố, sao con không có ạ?”
Tôi nói con bé: “Bố con không phải người đàn ông tốt, phản bội mẹ và bây giờ ở bên người phụ nữ khác.”
Con bé tức giận cau mày.
“Bố là đồ xấu xa!”
đó con bé ôm chặt chân tôi: “Con không cần bố nữa!”
“Con có mẹ, có bà nội là đủ !”
Nói thế nào nhỉ…
Mẹ chồng cũ của tôi có lẽ là một người tỉnh táo mức lạnh lùng.
Nhưng trong lòng, trong bà tràn đầy thương.
là bà không dành đó người khác.
trao hết đứa trẻ tôi đang ôm trong lòng.
[HOÀN]]