Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
11
“ sao đâu mẹ , nôn xong thấy dễ .” Tôi lau miệng, dạo mẹ chồng coi tôi gái chăm sóc, tôi sợ để bà mình sẽ bị ức hiếp.
“Thôi, đừng nữa, lạnh quá, trong sưởi ấm đã.” Hai người dìu tôi bước , trong lúc nãy cười vui vẻ, nhưng khi tôi đột nhiên im bặt.
Trong phòng đầy người, ngồi chính giữa cái lão họ Ôn đã lâu gặp.
Những ánh mắt thiếu thiện cảm đánh giá tôi, có hai người tiến tới đưa tôi và mẹ chồng mỗi người cái tạp dề.
“Chị à, phải em , chị bao nhiêu tuổi mặc sườn xám, thật biết xấu hổ! Ngày trước hiền dịu, sao càng già càng ra ?”
“Đúng đấy, tiền hưu cũng biết để dành cháu, giữ tiền làm ? thà đưa người sống dùng.”
“Phải đấy, muộn đến, bọn tôi chưa ăn cơm đây! Thật quá quắt!”
Chết tiệt, cả đám có tay chân à? Đợi hai mẹ tôi nấu cơm chắc? Điên chắc!
Mẹ chồng lạnh lùng đáp: “Huệ Huệ có thai , các người đưa tạp dề nó có ý ?”
“Có thai sao? tôi phải cũng mang bầu làm đủ thứ việc đấy thôi? ai có kén chọn ?”
“Đúng vậy, mang thai vận động nhiều tốt! Mau nấu , mọi người đang đợi đấy.”
Bà già kia vừa vừa định kéo tôi, tưởng tôi có thai dễ bắt nạt, nên gọi tôi để dằn mặt đây .
thể được nữa .
Mặt chồng tôi đen kịt đáy nồi, nhưng anh chưa kịp ra tay, mẹ chồng đã ném thẳng chiếc tạp dề mặt người kia!
“Cút , đồ ngu ngốc! tôi ở chưa phải ấm ức , hầu hạ mấy người các người à! Mấy người què chân què tay cả chắc?
“Lúc tôi trẻ, đầu óc u mê hầu hạ cả cái . Các người vui bảo tôi đảm đang, vui lườm nguýt. Bây giờ tôi tỉnh táo , muốn tôi khổ nữa sao? Mơ !”
Mẹ chồng chống hông, khí khác mẹ tôi ở sòng mạt chược, miệng lưỡi cay nghiệt, ngán ai.
“Lão Ôn, để tôi biết, trai chăm , trai tôi chăm tôi, tôi cũng có cháu nội ! Đừng có lôi tôi nữa. Qua Tết xong ta ly hôn, ai ly người đó cháu đấy!”
Bố chồng chỉ mẹ chồng, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, trông sắp ngất đến nơi, rõ ràng tức giận nổi.
Mẹ chồng lao tới, phun bãi nước bọt ngay miệng ta, xách đồ Tết lên, quay người bỏ !
“ trai! , mình thôi! ăn tiệc!”
“Vâng, mẹ, thôi!”
Chồng tôi mỉm cười, đỡ tôi theo sau mẹ chồng, lái xe bố mẹ tôi.
Cửa mở ra, ánh đèn ấm áp chào đón, tuyết rơi lạnh lẽo ngoài kia, nhưng vẫn nơi tôi có thể trở .
HẾT