Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
Ông cụ mặt đỏ gay nghẹn lời, há miệng lớn, nuốt khan.
“Con trai của ông tháng kiếm được bao nhiêu tiền? Chẳng phải ông phải dùng tiền hưu trí của mình để trợ cấp sao? thằng đàn ông lớn rồi mà dày mặt nhận tiền trợ cấp!
“ con dâu lớn, giáo viên mà đám cưới của tôi lại dám chặn đòi 20.000 tiền lì xì? Giáo viên gương mẫu? Tôi khinh! ăn xin mà biết giữ thái độ tốt hơn nữa!
“Ông là của họ, ông dạy dỗ con ch.ó ông nào tùy, mà nếu ông định can thiệp vào cuộc sống của tôi, ông cứ thử xem.”
lúc nào cũng về và chị dâu, thiên vị đến mức không để . Thôi đó là con trai ruột của ông , thiên vị cũng là chuyện dễ hiểu.
tôi cũng là con ruột của mẹ cơ mà! Tôi không hiểu tại sao lại lòng hướng về , trong luôn coi thường, hạ thấp tôi.
mẹ tôi đều là tái hôn, mỗi con riêng.
Sau hai lấy nhau, được cặp cha mẹ, Ngô Hồi Chu lại mất đi mẹ.
Không khó hiểu tôi luôn trầm lặng và xa cách trước mặt họ, lại thể mẹ tôi cười thoải mái đến vậy.
Quá khứ tôi không quan tâm, bây giờ tôi đã kết hôn với Ngô Hồi Chu rồi. Ai tiếp tục lợi dụng ấy để kiếm chác đừng hòng!
xong, tôi quay về phòng tắm rửa thật sảng khoái.
Ngôi này là biệt thự nhỏ mà mẹ tôi mua riêng vợ tôi, trừ khoản tiền Ngô Hồi Chu góp vào, lại đều là của mẹ tôi.
“Vợ ơi, cứ viết tên mình em, xe cũng ! Như vậy em sự đảm bảo, cũng vậy.”
Nhớ lại dáng vẻ đắc ý những lời đó, tôi đã từng nghĩ ngốc nghếch, giờ lại thấy thương .
thà tin tưởng tôi – không cùng huyết thống, hơn là tin vào gọi là gia đình của mình.
Chỗ này không để phàn nàn, yên tĩnh, khoảng cách giữa các hàng xóm cũng xa.
Siêu thị thực phẩm trong khu rất chất lượng, giá cũng đắt đỏ.
Nếu họ chịu ngoan ngoãn, không phải không thể sống hòa thuận. nếu cứ cố tình gây rắc rối, đừng hòng miếng nào từ tôi mà ăn.
Tôi ngủ giấc ngon lành, sáng sớm đã bị tiếng nhạc thái cực tỉnh giấc!
ngoài nhìn, thấy ông không ở ngoài sân tập, mà lại đứng ngay trước tôi, âm thanh phát to hết cỡ, thêm nhạc nền DJ.
Thấy tôi ngoài, họ vẫn ung dung tiếp tục tập thái cực, coi tôi như không tồn tại.
Tôi bước tới, giật phăng loa và đập vỡ: “Sáng sớm mà loạn ? Lên sân thượng không lên, vườn cũng không , mà nhất định phải ồn ào ở đây à?”
“ , con là không đúng rồi. Chân cẳng, lưng của không tốt, tập thái cực giúp khỏe mạnh hơn. Với lại, dậy sớm tốt sức khỏe chứ!”
Ông như chắc mẩm tôi không dám động vào, năng tự tin: “Với lại, , loa này là do con trai mua . Con hỏng phải đền đấy!”
Đền? Đền ông nội ông ấy!
Tôi túm lấy cánh tay ông , kéo thẳng khỏi cổng, rồi đóng sầm lại. Cuối cùng, giới cũng yên tĩnh.
“Con ? là con! Mở ! Con nhốt ở ngoài là sao hả?”
Tôi hừ lạnh, ánh mắt liếc sang mẹ .
Hôm đó là dọn dẹp , ông chỉ ngồi trên sofa mà chửi bới. dù sao cũng là mẹ ruột của tôi, nên tôi không quá.
lẽ bị tôi nhìn đủ lâu, bước lên dè dặt hỏi: “ , mẹ đi nấu mì, con ăn bát không?”
Sự việc xem vẫn chưa kết thúc, tôi cũng không ngủ tiếp nữa, nên gật đầu đồng ý.
Mì nấu xong, mẹ đích thân bưng lên bàn tôi, lau tay rồi :
“ , con tự thêm ớt và giấm vào nhé. Mẹ rán con hai quả trứng ốp la, con thử xem vừa miệng không.”