Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mẹ chồng tôi ngồi phịch xuống ghế sofa, vắt chân chữ ngũ rất cao.
dâu khoanh đứng một bên, ánh liếc về chiếc dây chuyền vàng trên cổ tôi, như đang định giá.
út châm một điếu , :
“Nhà anh vẫn sướng thật, sáng sủa hơn cái tổ chim nhà tụi nhiều.”
Tôi nghe vậy tim chợt đập mạnh.
Không lẽ lần không đến xin 50.000 tệ, mà là nhắm cái nhà ?
Mẹ chồng mở miệng:
“Chị dâu à, tôi biết nhà chị vừa đám cưới cho thằng nhỏ, chắc đang eo hẹp.”
“Nhưng chuyện Yêu Tổ khác! Du lịch tốt nghiệp có một lần trong đời, quan trọng lắm!”
“ bác thím, nhất định có thành ý.”
“Dù sao 50.000 tệ đó là Yêu Tổ vay qua mạng, các người nhất định bù .”
“Không thể để ảnh hưởng tới tín dụng tôi!”
Con dâu tôi sầm , bước ra giữa phòng khách, đối với mẹ chồng, ánh sắc lạnh.
Thân hình vạm vỡ nó khiến mẹ chồng cao 1m50 trông như con gà con.
Xung quanh như phủ đầy áp lực, không khí nén , nó đều bất giác rụt cổ.
Mẹ chồng thấy vậy cứng người, mồ hôi lạnh rịn ra vài giọt.
Con dâu tôi mở miệng:
“Bà già, từ nay nhà tôi chủ, tôi không ăn cái kiểu giở trò bà đâu.”
“Cái thằng Yêu Tổ đó là bà, không tôi. Tín dụng nó nát kệ nó.”
“Muốn tiền? Không có!”
Nó quay sang út:
“Ông kia, dập t.h.u.ố.c ngay! Không có ý thức à?”
“Đừng để tôi nhắc lần nữa, không tôi đá bay ông ra ngoài bây giờ!”
Nó về phía Yêu Tổ:
“ là thằng tên Yêu Tổ đấy à? tao nghe xem rạng rỡ cái tổ tiên ?”
“Tao thấy đang rạng rỡ cho bà nội thôi!”
“Không kiếm đồng mà vay 50.000 tệ để xài? dày ghê!”
“ 22 tuổi chứ không 2 tuổi, tiền vay tự mà trả, đó là nguyên tắc người!”
Con dâu quay về phía mẹ chồng, giọng lạnh tanh:
“Bà cưng con cưng là việc bà, nhưng đừng kéo người khác xuống nước.”
“Tôi hỏi bà, bà mong tụi nó nuôi bà dưỡng già hả?”
“ cái đức tụi nó đi, sau có tiền nuôi bà chắc?”
“Tôi thiệt, thời buổi rồi đặt tên là Yêu Tổ, tưởng tổ tiên nhà bà từng vua chắc?”
“ trắng ra, tổ tiên nhà bà là nông dân trồng lúa, có gì mà Yêu với chả Tổ?”
Câu vừa dứt, mẹ chồng, út, dâu và Yêu Tổ đều c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Không ngờ con dâu tôi sắc bén đến vậy.
Tôi, chồng và con trai nó với ánh ngưỡng mộ tột độ, trong lòng đúng một chữ:
Sướng!
Cuối cùng có người đứng ra chủ cho nhà rồi!
Chúng tôi như nô lệ vừa giải phóng!
Trước kia gặp mấy người dày như vậy, chúng tôi có thể nhịn.
Dù có từ chối, nhưng gặp cảnh mẹ chồng khóc lóc ăn vạ, chúng tôi chẳng gì .
Dù gì nhà chúng tôi kinh doanh, sợ bà ta đến phá rối không dẹp .
Giờ có con dâu chống lưng, cảm giác an toàn tràn đầy.
Nó nhất định xử hết!
Bạn hỏi con dâu tôi là ?
Là người xé cái nạ mà nhà tôi không xé!
Là người hét ra nỗi uất mà nhà tôi không hét!
Đó chính là con dâu tôi!
Ha ha ha! Hôm nay thật là hả dạ!
Trong tôi, nó mới chính là “Yêu Tổ” thật sự!
Yêu Tổ tức giận, con dâu tôi hét lên:
“ có biết tôn trọng người lớn là gì không? Biết thế là kính trên nhường dưới không?”
Con dâu tôi trừng một cái, Yêu Tổ – thân cao 1m75 mập ú – lập tức rút sau lưng dâu cao 1m60.
Y như một đứa chưa cai sữa.
Sợ liền!
út định xen , theo thói quen rút t.h.u.ố.c ra hút.
Con dâu tôi giật lấy điếu , vung tát thẳng hắn.
Cái đầu út nghiêng hẳn sang một bên, người đơ luôn.
“Không nghe tao bảo dập t.h.u.ố.c à? Không hiểu tiếng người hả?”
Con dâu túm cổ áo hắn, xách người và điếu t.h.u.ố.c ném thẳng ra ngoài cửa.
Nó liếc mẹ chồng, dâu và Yêu Tổ:
“Tôi đã bảo tự cút, mà vẫn muốn tôi ra ?”
Tiến tới, hai xách hai người như xách rác, ném dâu và Yêu Tổ ra ngoài, ngã dúi dụi.
hai hét lên vì đau.
Con dâu tôi quay sang mẹ chồng:
“Bà tự đi, tôi ra sợ gãy cái khung xương già bà.”
“Đừng có chơi chiêu ăn vạ, tôi chưa từng ăn hột cơm nhà bà, đừng dùng đạo đức ràng buộc tôi.”
“ trước, bà cứ việc gây chuyện, cứ để hàng xóm tới, xem hay hơn.”
“Bà thích báo công an , xông nhà người khác, xem sai nhiều hơn!”
Mẹ chồng nghe xong cúi gằm , đỏ bừng , như sắp nghẹt thở, không nổi một câu.
Ba mẹ con tôi con dâu với ánh đầy ngưỡng mộ.
Không có nhanh chân khỏe, mà miệng gắt cực mạnh.
Nó c.h.ử.i mà mẹ chồng suýt ngất!
!
Thật sự là giỏi đấy con dâu ơi!
Mẹ chồng tức quá, đập đùi khóc lóc.
Nước nước mũi chảy ròng ròng như diễn phim:
“Hồi đó tôi bế Văn Cường (tên chồng tôi) từ lúc đỏ hỏn, từng muỗng sữa từng miếng cháo mà nuôi khôn lớn.”
“Trời rét nứt nẻ, hè nóng đầy rôm sảy, chưa từng để nó chịu một chút khổ.”
“Giờ nó lớn rồi, có vợ rồi quên mẹ, con nó với vợ nó bất hiếu!”