Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cha ta vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái: “Chính là hắn, tên giặc họ Tiêu này trợ trụ vi ngược, đ.á.n.h mất đạo tâm, e rằng không người tốt lành gì.”
“Kẻ này hiện đang ở trong phủ con, con e là đã trúng kế của hắn rồi.”
Cha ta nghe vậy, mắt lộ hung quang: “Con gái, quỷ thì khó phó, chứ người mà không phó được sao? Cha lần này mang con không ít nhân thủ, đã bố trí ở các ngõ ngách quanh nhà con, chỉ cần con lệnh một tiếng, đám người này sẵn sàng nhảy dầu sôi lửa bỏng vì con.”
“Tên Tiêu thiên sư kia ỷ cũng chỉ là lực Vũ Lăng, con cứ yên tâm, cha sẽ tìm cơ hội tung hê bằng chứng phạm tội của ngoài, chốn quan trường đâu có dễ lăn lộn thương trường, sau lưng cũng có vô số con mắt đang nhìn chằm chằm, đến lúc đó tự khắc có người trừng trị .”
Ta hiểu cha ta.
Ông ấy đã dám nói vậy, đa phần là đã tìm được tượng hợp tác.
Có cha chống lưng, ta tự nhiên trời không sợ đất không sợ.
“Cha cứ yên tâm, con gái là do cha đích thân dạy dỗ, chẳng lẽ ngay một tên Tiêu thiên sư cỏn con cũng không xử lý được? Cha cứ việc đi làm đại sự, mọi chuyện ở đây, con gái tự có cách giải quyết.”
10.
Có cha mang , ta gần có khẳng định, Tiêu thiên sư lần này Phương phủ, chắc chắn mang dã tâm đen tối.
Tụ Linh Trận được đặt ngay trong của Phương Tri Hứa, mượn danh nghĩa tụ linh, Phương Tri Hứa đã hai chưa từng lộ diện.
Ta giả vờ lấy cớ thăm bệnh phu quân để dò la .
Vừa bước , Vương bà mối liền nhắc nhở ta: “Phu nhân cẩn thận.”
Được bà ta nhắc, ta mới phát hiện trong giăng đầy tơ lụa, bên trên treo lúc lỉu những chiếc chuông nhỏ.
Ta không cẩn thận vấp sợi tơ, rút dây rừng, chuông trong kêu vang, nhanh chóng làm lộ hành tung của ta.
Tiêu thiên sư nghe tiếng bước cửa, hỏi ta đến đây có việc gì?
“Đã nhiều không gặp phu quân, ta đặc biệt thăm chàng.” Ta đáp.
Tiêu thiên sư lấy lý do Phương Tri Hứa cần tĩnh dưỡng, từ chối yêu cầu của ta.
Ta cũng không dây dưa, chuyển hướng sang chỗ phu nhân, chỉ vài ba câu đã moi được từ miệng bà ta, hóa không chỉ mình ta, mà ngay người mẹ thương con phu nhân cũng đã hai chưa được gặp quý t.ử của mình.
Ta làm bộ kích phu nhân: “Hôm đó phu quân đến đứng cũng không vững, nay trong chỉ có chàng và Tiêu thiên sư, Tiêu thiên sư là cao nhân xuất , sao biết cách chăm sóc người bệnh? Cũng không biết phu quân hiện giờ nào rồi?”
Không ngờ phu nhân cực kỳ tưởng Tiêu thiên sư: “Không vội, kiên nhẫn đợi thêm hai nữa, Tiêu thiên sư nói chỉ cần năm là con ta có bình phục.”
Cũng không hoàn toàn không thu hoạch được gì, ít nhất ta cũng moi được là Tiêu thiên sư chỉ định nhốt Phương Tri Hứa năm .
Nếu Tiêu thiên sư thực sự có bí mật không ai biết, và có liên quan đến Phương Tri Hứa, thì hai cuối cùng này e là mấu chốt.
Đêm đến, ngoài cửa ta thường lệ vẫn một đám yêu ma quỷ quái vây kín.
Chúng đều nhắm ta, ta không khỏi .
tự xung phong, nguyện đến của Phương Tri Hứa để dò la giúp ta.
lanh lợi, khá nhanh trí.
Giao việc nàng ấy, ta chưa bao giờ lo lắng.
Ta nhốt trong , phu nhân tưởng Tiêu thiên sư tuyệt , đứng ở góc độ của Tiêu thiên sư mà nghĩ, gã chắc chắn rằng tuyệt không có ai có gây chuyện được.
Lúc này đi dò la, sẽ dò được không ít chuyện.
là ta đồng ý yêu cầu của .
nhưng, đi chuyến này, đêm không thấy về.
với ta không chỉ là nha hoàn, nàng ấy còn là cánh tay đắc lực, là người thân thiết em gái ruột của ta vậy.
Ta đợi mãi đến khi trời sáng, không thấy quay , lập tập nhân thủ, định bất chấp tất , dù có lật tung Phương phủ lên cũng tìm được về.
Bên này ta còn chưa kịp làm loạn lên thì Phương Tri Hứa đột nhiên xông của ta.
Mấy không gặp.
Hắn vẫn là dáng vẻ đó, nhưng khí chất toát toàn thân thay đổi hoàn toàn.
Nếu không khuôn không đổi, chỉ nhìn cách ăn mặc chải chuốt của hắn thôi thì hắn hoàn toàn đã biến thành người khác.
Hắn vừa đến liền nắm tay ta, ôm eo ta, dỗ dành ta .
“Phu nhân, phu nhân tốt của ta, vi phu nhớ nàng muốn c.h.ế.t~”
Hắn vừa dùng giọng điệu dầu mỡ nói những lời buồn nôn, vừa tay chân, hận không đè ngay lên người ta, lột sạch quần áo ta khắc, cái vẻ háo sắc y hệt … thái !
Trong lòng ta kinh hãi tột độ, nhưng ngoài vẫn bình tĩnh phó với hắn, nhân lúc hắn không đề , ta nhảy bật dậy, giật bó cành liễu trên đầu giường xuống, quất túi bụi mũi Phương Tri Hứa.
Không hề , Phương Tri Hứa ta quất kêu oai oái t.h.ả.m thiết.
Ta quất liên tiếp bốn năm cái, tiếng kêu t.h.ả.m thiết kia liền biến đổi.
Trên người Phương Tri Hứa, hồn phách thái suýt chút nữa đ.á.n.h văng khỏi xác, cành liễu đ.á.n.h hắn xiêu vẹo ngả nghiêng, kêu la không dứt.
Quả nhiên là vậy!
Đã tráo hồn rồi!
Phương Tri Hứa đã biến thành thái !
Còn Phương Tri Hứa thật sự ai biết còn sống hay đã c.h.ế.t?
11.
Tiêu thiên sư vội vã chạy , giật lấy cành liễu trong tay ta, đến nỗi da run rẩy: “Phương thị! Ngươi to gan thật, dám đ.á.n.h đập phu quân!!”
“Tiêu thiên sư, ông không hiểu đâu.” Ta cười giả lả: “Đây là thú vui vợ chồng chúng tôi, chuyện tình nguyện đôi bên, tuy ông là khách quý trong phủ, nhưng cũng không tiện can thiệp đời sống vợ chồng của chủ chứ?”