Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tối đó, mẹ còn đang an ủi tôi thì nhà Cao kéo đến.
tôi tưởng đến để xin lỗi, bèn tiếp đãi tử tế, còn mở chai rượu vang quý lâu năm.
Ai ngờ, chính thái độ hiếu khách nhà tôi lại cho mụ già ấy thêm đà ngạo mạn.
“Tôi nói , thông gia, con gái ông vừa mới đã khiến tôi – một người mẹ chồng – mất trước hàng , đây là cách dạy con nhà ông sao?”
“ rồi mà còn không chịu gọi tiếng ‘mẹ’, lại còn luôn xe hồi môn về, khiến người ta chê tôi!”
Mẹ tôi vốn đang vui vẻ, nghe đến đây lập tức sầm .
“ nói thử xem, vì sao con bé lại khiến – người mẹ chồng – mất ?”
“Mọi đều có đầu có đuôi, chỉ nói kết quả mà không nói lý do, thì tôi phải dựa vào đâu để dạy con?”
Tôi thật sự muốn đứng dậy vỗ tay cho mẹ vì sự rành mạch ấy. Cao Tân thấy mẹ bị chặn họng, lập tức nịnh nọt:
“Mẹ , con chỉ có chút hiểu lầm trong nhà thôi, không có đâu, đóng cửa lại là xong. Mẹ xem, để xe về con, coi qua đi, còn thì về nhà từ từ nói.”
Tôi nghe mà không nhịn nữa, lên tiếng:
“Cao Tân, sao anh không nói luôn mẹ anh đòi lại mừng đi? Còn tưởng tôi ngu đến mức theo anh về nhà ?”
“Anh mẹ anh hạ đến tận đây rước em về, mà em còn cao? Có thì về nhà nói không ? Phải rùm beng đến thế sao?!”
07
Tôi tức đến siết chặt nắm tay, suýt nữa không kìm cảm xúc.
“Anh bảo hạ ? Mẹ anh vừa đến là chửi tôi không có giáo dưỡng, anh thì bắt tôi theo anh về, anh giỏi lắm đấy!”
Mẹ tôi vội kéo tôi ngồi xuống, bản thân bắt đầu nổi giận.
“Con gái tôi đã kể hết rồi, nhà anh đòi lại mừng, thì xe hồi môn không còn giá trị nữa.”
“Không ! Đã thì xe là tôi, sao có thể nói đổi là đổi?!”
Cao Tân sốt sắng hẳn lên, tôi anh ta rất mê chiếc xe đó, thường xuyên khoe khoang bạn bè thân thích.
“Nhà anh đòi đồ về thì nhà tôi quyền thế, sao? Nhà anh lớn hơn ?”
Tôi nhìn cặp mẹ con mà buồn . Từ lúc nhắc đến , mẹ Cao Tân cái hồ lô bị cưa miệng, im thin thít.
Cao Tân thì nói khô miệng, định mở rượu ra uống thì bị tôi giật lấy, cất về tủ rượu .
Chai không rẻ, đưa cho uống thật uổng phí.
Cao Tân nhìn chằm chằm, đang định nổi cáu thì chạm phải ánh mắt tôi, đành nuốt cục tức vào bụng.
“ tới nước , Tiểu Cao, cậu ấy cứ về trước đi. sẽ ở lại nhà một thời gian.”
tôi gõ búa hạ lệnh, đuổi thẳng.
Mẹ Cao Tân sầm , trước khi đi còn đứng ở cửa hỏi tôi:
“ , con thật sự không về ta sao? Chỉ vì chút thôi sao?”
“Là vì hay không, chắc rõ nhất. Hồi môn nhà tôi không thua nhà , ai vì , mọi người tự .”
Mẹ tôi đem lễ vật mang đến lúc đầu đặt lại ngoài cửa, Cao Tân không hề khách sáo mà lấy đi ngay.
Lúc , tôi mới thực sự tin lời tôi nói, ông thở dài rồi đưa ra quyết định.
08
Chưa đầy mấy ngày sau, Cao Tân chặn tôi trước cổng cơ quan, khăng khăng đòi tôi về nhà cùng anh ta.
“Sao em không xe?”
Tôi anh ta hỏi cái xe 40 vạn kia, ánh mắt đầy vội vã.
“Tôi đi gần, không cần xe, vẫn để trong gara nhà mẹ.”
“Nếu thì em đi ? Trả lại cho anh đi, em ở nhà mẹ đẻ vài hôm .”
Tôi thật sự nghi ngờ tai có vấn đề. Anh ta bị ?
“ đâu? mừng đâu? Không có chút thành ý nào, rốt cuộc anh chỉ muốn lấy lại chiếc xe tôi đúng không?”
“Mẹ anh đòi mừng, em không muốn cho có thể không cho mà! Là chính em tự nguyện đưa cho mẹ, sao giờ quay lại trách tôi? Xe là tôi, sao em dám đi?”
Tôi lạnh nhìn anh ta:
“Mẹ anh hỏi kiểu tôi không đưa thì không đi, nhà anh đám, tôi là người ngoài, không cho, tôi dựa vào ai?”
“Em có thể dựa vào anh mà!”
“Anh mà dựa thì lợn leo cây!”
Nói xong tôi đẩy anh ta ra, lên thẳng xe buýt, bỏ lại anh ta đứng đó giậm chân.
Một kế không thành, lại tính kế khác.
Vài hôm sau về nhà, thấy hàng nhà Cao đang ngồi trong phòng khách, trên bàn đặt mấy hộp đồ khá nổi bật, tôi — hôm nay phải nói cho rõ.
“ , con và Cao Tân kết hôn rồi, ta là bề trên con.”
“ nhà phải chê, hôm nay ta đem và mừng đến, coi chứng, mong hai đứa từ nay thuận.”
Cao Tân ngồi bên, mày thảnh thơi. tôi lại lộ vẻ khó xử, rõ ràng trước khi tôi về, cuộc nói không mấy suôn sẻ.
Đã , tôi không cần giữ thể diện cho nữa.