Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15
Trên đường về cùng Cố Nhiên tình cờ gặp Tô Cẩn Lễ.
Tôi như vớ được cứu tinh, vội vàng bước tới: “Đúng lắm, tôi đang định tìm anh đây.”
Rồi quay sang Cố Nhiên vẫy : “Em không định đến bệnh viện trông bà à? nhanh .”
Nói xong liền kéo Tô Cẩn Lễ rời khỏi đó.
lưng vang lên giọng điềm tĩnh của Cố Nhiên: “Chị gái, suy nghiêm túc lời em nói đấy nhé.”
Về đến nhà, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cái thằng nhóc chết tiệt.”
Trong mắt Tô Cẩn Lễ thoáng qua một tia cảm xúc khó tả, anh mím môi khẽ hỏi: “ nãy… cậu ta bảo cô suy gì vậy?”
Tôi kể mọi chuyện, Tô Cẩn Lễ yên lặng lắng nghe, rồi nhẹ nhàng tôi: “Vậy còn cô?”
“Cô cảm về cậu ấy?”
Tôi thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chỉ xem cậu ấy là em trai thôi. Tôi chắc cậu ấy nhầm giữa cảm kích thích mất rồi.”
Tô Cẩn Lễ khẽ thở ra một hơi, mắt cong cong như vừa được giải thoát.
“Ừ, tôi vậy.”
Tôi bỗng đến cặp vợ chồng đáng ghét kia, vội hỏi về tiến triển vụ án.
Tô Cẩn Lễ nhắc đến họ, nụ nhạt .
“Đã bị bắt rồi.”
“Vừa hay tôi muốn nói chuyện cô, yên tâm , cái giá trả họ không trốn được đâu.”
Tôi kinh ngạc: “Nhanh vậy ?”
“Giỏi quá ! Luật sư Tô, tôi bắt đầu tò mò anh ở trên tòa án trông như thế nào rồi, chẳng lẽ dịu dàng thế à?”
Tô Cẩn Lễ lắc đầu, bật : “Tất nhiên là không rồi. cô muốn biết, lần tôi ra tòa cô có thể đến xem thử. Có lẽ sẽ hơi khác bây giờ đấy.”
Tôi chớp mắt: “Vậy ra luật sư Tô còn có tôi chưa biết. Vậy… tức giận anh có đánh người không? Hình như tôi chưa từng anh giận.”
Tô Cẩn Lễ một lát, nghiêm túc đáp: “Khó nói. cảm xúc vượt qua lý trí có thể lắm. thực sự tức giận, tôi không nào lý trí được.”
“ thông thường, ra đánh người là để mình vào thế bất lợi. Tôi sẽ cố chọn cách khác để trừng phạt họ, chẳng hạn như… dùng pháp luật.”
Anh khẽ thở dài, vẻ bất đắc dĩ: “Thành thật nói, tôi không đồng tình việc Nhiên ra lần . Việc chủ động cho đối phương cơ hội bắt thóp không nói, còn tự mình bị thương.”
“Nói trắng ra là, Nhiên vẫn còn thiếu chín chắn.”
Tôi gật đầu đồng tình, không để ý trong mắt Tô Cẩn Lễ lướt qua một tia ý .
“Tất nhiên, đấy là không liên quan đến an toàn tính mạng. Còn đã đe dọa đến an toàn rồi, là con gái, ra tự vệ là điều cần thiết.”
nói đến đây, vẻ Tô Cẩn Lễ rõ ràng trở nên nghiêm túc hơn.
“Gần đây có nhiều người phản ánh bị kẻ biến theo dõi. Cô định cẩn thận. thật sự gặp tình huống như thế, tìm tôi. Nói chung là, định bảo vệ tốt bản thân.”
Kẻ biến ?
Tôi gương tuấn tú đang hiện vẻ trầm trọng kia, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, tôi rồi.”
16
đó tôi có thể lường trước mọi chuyện xảy ra , tôi định sẽ nghe lời Tô Cẩn Lễ dặn, chuẩn bị trong túi xịt chống sói và dùi cui điện mỗi đường ban đêm một mình.
Đúng vậy, tôi thực sự đã bị một tên biến bám theo.
Chỉ tiếc là… tôi đã không vậy.
Tôi chỉ có thể dùng tốc độ nhanh để nhắn tin cầu cứu cho Tô Cẩn Lễ và mấy người bạn.
một hồi trốn tránh và đối đầu, hắn vẫn không chịu buông tha, đường phố xung quanh ngày càng vắng, tôi cắn răng một chiêu từng trên mạng.
Tôi lôi khăn ướt ra bôi nhòe lớp trang điểm, rồi lấy son tô thành một cái miệng máu thật dọa người — càng ghê càng tốt.
Thay vì tiếp tục chạy trốn, chi bằng chủ động phản kích.
xong, tôi quay đầu , chủ động bước tới gần tên biến , nhe cái “miệng máu” ra như phim kinh dị.
Tôi không được bản thân đó ra , tôi đoán chắc chắn trông tôi còn biến hơn hắn.
Tên bám đuôi rõ ràng sững người, chưa kịp phản ứng một bóng người vụt tới, đá thẳng vào hắn khiến hắn ngã sấp .
Năm phút , tôi tên biến nằm ngất trên đất rồi Tô Cẩn Lễ lạnh như băng đứng bên cạnh, trong đầu vẫn hơi mơ hồ.
“Anh tìm được tôi nhanh vậy?”
Tô Cẩn Lễ không trả lời, chỉ mím môi, lặng lẽ kiểm tra từ đầu đến chân xem tôi có bị thương không.
Tôi bị anh đến ngại ngùng, vội vàng nói: “Tôi không .”
Rồi chợt đến bộ dạng kinh dị hiện tại của mình, tôi hơi xấu hổ: “Tôi trông… có rất buồn không…”
ngay giây ——
Tô Cẩn Lễ ôm chặt tôi vào lòng, giọng khàn khàn run rẩy.
“Không đâu… chỉ là… rất đau lòng…”
“Em rõ ràng không gì sai, đối cặn bã chỉ có thể dùng cách để bảo vệ bản thân…”
Hành động đột ngột của anh khiến đầu óc tôi trống rỗng vài giây, rồi tôi từ từ vòng ôm anh, vỗ nhẹ lên lưng.
“Được rồi, tôi không thật .”