Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Ta cổng thành đã ở ngay trước mắt, trong lòng dâng lên một cảm xúc kích động và hổ thẹn khó tả.
con gái ta sáu tuổi, ta phụng mệnh xuất chinh chống giặc ngoại xâm, vừa đi đã là mười .
Đại quân dừng lại ngoài cổng thành, Hoàng thượng đích thân ra nghênh đón, tẩy trần cho ta.
Ta quanh bốn phía, tìm kiếm bóng hình nhỏ bé thơm tho mềm mại trong ký ức, có lẽ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, thơm tho rồi.
Thế nhưng người nhà họ Thẩm đều có mặt, chỉ thiếu duy nhất đứa con gái mà ta ngày đêm mong nhớ.
“Ái khanh đã đánh đuổi ngoại xâm, bảo vệ giang sơn xã tắc cho trẫm…”
Lời của Hoàng thượng, ta tai vào tai kia ra, đã chắc chắn rằng con gái ta thật sự không có ở , ta bèn cắt ngang lời Người:
“Bệ hạ, vi thần xa nhà mười , bây chỉ muốn gặp mặt con gái một lần…”
Ta nói lời, đã thấy nét mặt Hoàng thượng thoáng một vẻ khác thường.
, phu quân của ta bước tới, giọng điệu không nóng không lạnh như thường ngày:
“Thanh Thu, sao ngươi cắt ngang thánh ngôn của Bệ hạ, không mau nhận tội với Thánh thượng.”
Ta không thèm để ý đến hắn, Thẩm Dật, phu quân trên danh nghĩa của ta, chàng trạng nguyên trẻ tuổi mà ta đã từng lòng yêu thương.
Nhưng kể từ hắn đón người em họ về thiếp ngay ta vừa sinh con gái, ta đã thu lại tình yêu dành cho hắn.
Bao sở dĩ hòa ly, cũng là vì muốn cho con gái một mái nhà có đủ cả phụ thân lẫn mẫu thân.
vậy mà hắn lên mặt với ta, có lẽ hắn tưởng ta yêu hắn sâu đậm lắm.
“Chiêu Chiêu đâu?”
Ta tìm thêm một lượt nữa, không thấy con gái đâu, bèn mất kiên nhẫn mà Thẩm Dật.
Vẻ tức giận thoáng trên mặt Thẩm Dật, hắn lên dạy dỗ ta.
Đúng , từ trong đám đông bỗng có một người phụ nữ đầu bù tóc rối lao ra.
Bà ta gào : “Tướng quân… Tướng quân người đã về rồi, cứu tiểu thư… cứu tiểu thư với…”
Ta vừa đã nhận ra người phụ nữ , đó là v.ú nuôi mà ta đã cẩn thận lựa chọn cho con gái.
2.
Bấy , một thiếu niên luôn đứng cạnh Hoàng thượng lên :
“Có thích khách, ế không tha.”
Ta quay đầu thiếu niên đó một cái, hắn mặc mãng bào tượng trưng cho ngôi vị , hắn chính là vị hôn phu mà xưa ta đã sẵn cho con gái .
Mẫu phi của từng là bạn thân khuê trung của ta. đó bà vào cung chỉ là một vị Chiêu nghi. Nhờ ta sẵn hôn sự cho con gái với hoàng do bà sinh ra, bà mới một bước lên mây được phong Hoàng hậu, con trai bà cũng được phong .
Thấy Ngự lâm quân sắp ra tay ế v.ú nuôi, ta lập tức lên :
“Bà không phải thích khách, là người của Võ ta, ta xem kẻ nào đụng đến bà .”
Ta có tư cách để trước mặt Hoàng thượng. Ba đời nhà họ Võ đều đã vì bảo vệ giang sơn xã tắc mà hy sinh nơi sa trường.
Đến đời ta chỉ lại một ta là nữ nhi, ta kế thừa nghiệp tổ, khoác áo bào ra trận, mấy chục đánh thắng vô số trận nhỏ.
thiên hạ bình, hoàng phải trông cậy vào ta, đặc biệt là Nam Sở hiện tại chỉ có ta là vị tướng duy nhất có thể cầm quân chỉ huy tam quân.
Quan trọng hơn nữa, trong tam quân thì Võ quân của ta đã chiếm tới hai phần ba, một ta tạo phản, giang sơn ắt sụp đổ.
Ngự lâm quân đang ra tay có chút chần chừ, trầm giọng ra lệnh lần nữa:
“Thánh thượng ở , kẻ xông vào đều coi là thích khách, ế không tha!”
Ta gương mặt giống hệt mẫu phi của hắn, sắc mặt cũng lạnh đi.
“Kẻ nào hại người của Võ , ế không tha!”
Ta vừa ra lệnh, binh lính sau lưng đã lập tức xông lên.
Hoàng thượng, người nãy lên , mới cười như không cười mà nói:
“Ái khanh, trẻ người non dạ không hiểu chuyện, hà tất phải so đo với nó gì. không mau dừng tay, mời người của Hộ quốc Đại tướng quân lên .”
Ta biết rõ là Hoàng thượng đang mượn tay để thăm dò ta, nếu là trước , ta nhất sẽ nhẫn nhịn được.
Nhưng thấy v.ú nuôi đầu bù tóc rối, khắp người đầy m á u, ta chỉ muốn biết con gái của ta đang ở đâu.
Vú nuôi được người ta đưa tới, bà lập tức quỳ sụp xuống trước mặt ta.
“Tướng quân, tiểu thư sắp không khỏi rồi, người mau tới Trung Nghĩa Hầu phủ cứu tiểu thư đi.”