Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Góc của Tạ Văn Bân
khi tôi giả vờ bất hòa, cậu ấy không ngay mà lại , giao điểm giữa tôi cậu ấy càng trở nên ít ỏi.
Nhưng tôi vẫn nghe cậu ấy thường hay bị b/ắt n/ạt, tôi nghĩ rằng cậu ấy đợi hết học kì này rồi sẽ .
Nhưng dường như cậu ấy đã không chịu được mùa đông giá rét .
Người thích trưởng trong cậu ấy đã tìm đám gấu giang hồ, lôi cậu ấy con hẻm để đ/á/nh đ/ập, còn l/ột sạch quần áo của cậu ấy kéo đến trước cổng .
Lúc , trời lạnh bao.
Tôi đang học trong phòng học bật điều hòa hoàn toàn không hay gì.
Có người bộ dạng đáng thương của đã gửi ảnh trong nhóm , nhưng lúc tôi không cầm điện thoại.
Chỉ cảm kì lạ là trong không ngừng có người lén chạy ngoài.
, buổi học tối kết thúc, khi lấy điện thoại tôi mới bị người nh/ốt bên ngoài, không có báo cảnh sát, không có người nào gọi xe cấp c/ứu, cậu ấy cứ yên lặng nằm trong đám cỏ ch*t trên lan can học.
Tôi trèo tường , đưa cậu ấy bệ/nh viện.
Bác sĩ nói, cậu ấy suýt nữa là bị ch*t cóng.
Tôi hỏi do làm, cậu ấy không nói, chỉ nói ngày mai còn phải học bảo tôi mau về đi.
“Tạ Văn Bân, thư tình gửi trưởng không phải tôi viết.”
Tôi gật : “Tôi .”
Là người ngồi trưởng, chàng trai da trắng mặc áo có mũ trùm màu đen viết.
Cậu thường thích viết linh tinh vở, tiểu thuyết, thư tình…
Nói cách hay ho thì đây là sáng tạo.
cậu ấy yêu cầu tôi minh oan cho mình bằng cách vu khống cậu ấy.
Tôi thực sự có chút vui mừng trong lòng, không thích bị người vu khống xúc phạm cả, tôi không thể h/ủy ho/ại tương lai được.
Tôi giả vờ từ chối, mới đồng ý.
xuân, khi kết thúc kì nghỉ đông, không hề , tôi là cậu ấy đã lừa tôi.
Mỗi lần cậu ấy bị b/ắt n/ạt, sự áy náy trong lòng tôi càng thêm lớn, rõ ràng tôi không sai mà.
Thi đại học xong, cậu ấy đã t/ự s*t.
ngay trong tòa nhà giảng dạy cũ nát trong học, nơi cậu ấy vẫn luôn bị b/ắt n/ạt, mồi lửa, cậu ấy mình bước .
học ém tin tức xuống, lấy lý do do tòa giảng dạy cũ lâu năm không tu sửa đã khiến học sinh bị ch*t ch/áy.
Không đoán được là .
Năm nay tôi với bạn gái đã chia tay.
tôi không phải trẻ con nữa, cô ấy muốn quay về quê phát triển, sự nghiệp của tôi đây rất tốt nên tôi không thể đi được.
tôi chia tay trong hòa bình.
Tôi đến chăm sóc , cậu ấy cứ lẩm nhẩm Từ Thanh, cậu ấy nhớ Từ Thanh rồi.
Tôi nghĩ, nếu không bị đi/ên thì có lẽ đã kết hôn rồi nhỉ.
Trên đường, tôi bỗng Trương Ninh trong góc đường, cậu đang đ/á/nh cô gái đi xe đạp không cẩn thận đ/âm cậu .
Vẻ mặt của cậu vô cùng hung á/c khiến những người khác không dám tiến lên, cô gái cảm rất sợ hãi, phần là đ/au, phần là do sợ.
Tôi bỗng nhiên nhận , người x/ấu vẫn bên ngoài làm việc á/c, mà đặt cược mạng của mình lại vẫn đang phải chịu khổ, dựa đâu cơ chứ?
Thế là tôi đã hẹn trước với Trần Tịnh Di thất tình, Ôn Gia Gia làm chủ phòng phát sóng trực tiếp, còn có chàng trai mặc áo có mũ trùm màu đen đang viết tiểu thuyết theo đuổi sự kí/ch th/ích cả ngày.
Tôi đã gi*t , ngụy tạo đoạn video phát sóng trực tiếp.
Cuộc đối thoại của là tôi dẫn dắt.
Nếu như kĩ, sẽ khung cảnh lưng của ba người ch*t kia gần như là giống nhau.
Thế nhưng, căng thẳng, sợ hãi.
Con người ấy mà, không thể làm chuyện trái với lương tâm.
Nếu không thì mọi việc không xảy , vậy, tôi vậy.
– Hết –