Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Cuối cùng, hai t.h.i t.h.ể bị ta giữ chặt, không nào cúi đầu được.
Một bên, vị đạo sĩ sắc mặt biến đổi, từ bên cạnh lấy một bó hương.
Tay ta vung lên, lướt qua ngọn nến, bỗng chốc, bó hương bùng cháy mạnh mẽ.
Chưa đầy một giây, đồng loạt tắt ngúm.
Sắc mặt ta càng khó coi hơn, lập tức :
“Không ổn, việc không ổn, hai vị tân nhân không sự!”
ta nhíu mày, ánh mắt sắc bén quét qua ba bên .
“Các chuyện gì giấu tôi không?”
Ba bên nhau,thở ngắn than dài, họ phản bác.
“ tôi chuyện gì giấu ? Con tôi tuổi trẻ, sức khỏe dồi dào, trước khi c.h.ế.t cưới một dâu xinh đẹp để nối dõi tông đường tôi.
“Nó rất hiếu thảo, không nào không thích dâu mà tôi chọn nó.”
xong, họ đổ lỗi nhà .
“Việc không , chắc chắn do vấn đề bên !
“ tôi đã trả năm mươi vạn tiền sính lễ, nếu không , phải trả tiền tôi!”
bên vẫy tay, gọi một .
“Nhược Nam, mày đi mời ba bên qua đây, xem rốt cuộc chuyện gì xảy .
“Họ với tôi rằng sau khi xem mắt về thì gặp nạn đường, thì nghĩa kết hôn, giờ sao không chịu nữa?”
2.
Tôi ngồi quan tài mình, đung đưa chân, lặng lẽ họ.
vậy không sao, thật sự vấn đề bên nữ.
Cái hôn nhân , tôi c.h.ế.t không kết.
Đột nhiên, một anh chàng ngồi lên quan tài tôi, vai kề vai với tôi, hỏi tôi:
“ chị em, c.h.ế.t thế nào?”
Tôi quay đầu , anh chàng mặc bộ đồ cưới, n.g.ự.c gắn chữ “tân lang” cùng với chữ “tân nương” n.g.ự.c tôi, một cặp.
lên, thấy anh trẻ, đẹp .
Không giống t.h.i t.h.ể anh , dù đã được trang điểm kỹ càng, xịt nước hoa, vẫn một mùi hôi không che giấu.
Thi tôi, cổ buộc một chiếc khăn đỏ, không thấy vết thương.
Anh không biết tôi c.h.ế.t thế nào, dễ hiểu.
Tôi mỉm cười nhẹ, thật : “Dao c.h.é.m cổ, m.á.u phun , thì .”
Anh tôi với vẻ ngưỡng mộ: “Trời ơi, nữ trung hào kiệt. Chắc đau lắm nhỉ, tôi đặc biệt sợ đau, tôi không dám.”
Anh nghĩ tôi tự sát.
đến đây, tôi hỏi: “Vậy anh, anh c.h.ế.t thế nào?”
đàn để lộ hàm răng trắng, cười bí ẩn.
“ thì không tin, tôi bị điện giật .”
Ôi, thật tội nghiệp, chắc bị dây điện cao thế rơi xuống giật , nên mới vậy.
Tôi vỗ vai anh , an ủi: “Xin chia buồn.”
Anh vẻ lạ lùng, tôi một cái rồi đáp: “ vậy.”
tôi, hai , ngồi quan tài, an ủi lẫn nhau.
Năm nay thật quá lố.