Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
chúng tôi bàn bạc xong, bố chồng hai chị có đối sách.
Sợ phải chia mất một nửa sản bố chồng tôi tuyên bố không hôn nữa.
Không muốn được à? Ông không quyết định được nữa !
Tôi gọi cảnh sát tố cáo ông ta bạo hành mẹ chồng.
Cảnh sát đến, hiện trường rối nùi.
Hai bà chị vừa khóc vừa kêu, tố tôi đánh họ thê thảm, ồn ào hơn cả bà bán cá ngoài chợ.
Đây là tranh chấp gia đình cảnh sát không tiện can thiệp sâu, họ chỉ biên bản đi.
Biên bản chính là thứ tôi cần, cộng thêm bằng chứng ông ta ngoại tình nữa thì không chỉ là chia nửa sản đâu.
ông ta chết.
4
Tối , tôi bảo mẹ chồng ngủ trong phòng với tôi, Tống Trăn thì bị đuổi ra sofa.
“Phòng khách lộn xộn thế này, làm sao ngủ được?”
“Vậy thì dọn đi ngủ.”
Tống Trăn hai ông anh rể đành nghiến răng thu dọn đống đồ đạc lộn xộn trong nhà sạch .
Sau , tôi sai Tống Trăn đi lấy quần áo mẹ chồng.
“Anh không .”
“Đồ vô dụng.”
Tôi tự mình bước vào.
Bố chồng hai chị của lão co rúm lại thể sợ rằng tôi lại tẩn họ thêm trận nữa.
Thấy tôi chỉ lấy quần áo rời đi, cả ba đều thở phào nhẹ nhõm.
Tôi quay đầu lại nhìn họ.
Bọn họ khắc nín thở đầy căng thẳng.
“Tưởng thế nào…”
Nhìn dáng vẻ hèn nhát của họ, tôi chỉ thấy buồn cười.
bị đánh một lần sợ thế này cơ à.
Trở về phòng ngủ, tôi bảo mẹ chồng đi tắm hướng dẫn bà cách dùng sản phẩm dưỡng da.
“Mẹ không dùng mấy thứ này đâu. Đắt quá! Phí phạm lắm.”
“Mẹ ơi, vì mẹ không biết chăm sóc bản thân bố Tống Trăn bắt nạt mẹ hết lần này đến lần khác thế đấy.”
Tôi cẩn thận thoa từng lớp kem dưỡng lên bà, xịt một chút nước hoa sau đỡ bà nằm xuống giường.
“Mẹ ngủ đi. xin nghỉ mấy hôm để ở bên mẹ, đến nào mẹ chính thức hôn xong.”
Tôi sợ bà mềm lòng bị họ dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ quay lại bên ông ta mở điện thoại bà xem một thông báo:
“Mẹ nhìn này, có , đủ sức lo được mẹ.”
Nhìn thấy số trong khoản, bà kinh ngạc kêu lên:
“Chúng ta nhiều vậy sao?”
“Đây là số mẹ ruột để lại trước qua đời.”
Tôi nằm dựa vào vai bà , nói nhỏ:
“Mẹ cứ tin đi, nhất định hiếu thảo với mẹ.”
Một lúc lâu sau, tôi tưởng bà ngủ thì mẹ chồng tôi khe khẽ lên tiếng:
“Được.”
5
Gia đình bỗng chốc chia thành hai phe.
Tôi, mẹ chồng Tống Trăn một phe; bố chồng hai chị của anh một phe. Hai anh rể biết bố mẹ hôn thì sản bị chia đôi thì im lặng đứng về đội bên kia.
Hai chị của Tống Trăn suốt ngày đem đồ ăn ngon đến lấy lòng bố mình, tôi thì vung tay đặt đủ loại tiệc thịnh soạn từ dịch vụ giao đồ ăn.
Tống Trăn rất biết điều, món nào khen ngon.
Mẹ chồng thì tiếc , nhiều lần muốn tự nấu ăn nhưng đều bị tôi cản.
Bố chồng tôi cả ngày mỉa mai, châm chọc, chỉ lăm le dùng lời lẽ để kích thích, áp bức, thao túng tâm lý mẹ chồng tôi.
Không thể hôn trong hòa bình, vậy thì chỉ có thể theo pháp luật.
Tôi dẫn mẹ chồng đi tìm luật sư.
Họ tưởng rằng tôi đang xúi mẹ chồng hôn để tranh giành sản.
Mẹ chồng tôi vội xua tay:
“Không phải đâu, không phải đâu, Chước Chước có .”
Tống Trăn giờ đây bị giáng chức xuống làm xế chúng tôi.
Điều khiến tôi bất ngờ là bà – người phụ nữ trơ trẽn – lại dày đến nhà.
Hóa ra là hai chị của Tống Trăn mời bà ta đến khuyên nhủ mẹ.
Thấy điệu bộ thảo mai thảo quả giả tạo kia, tôi lại ngứa tay.
“Chị à, vợ chồng bao nhiêu năm trời hôn, người ta cười .”
“ hôn thì có là gì đâu? Có kẻ già ấp ấp ôm ôm hôn hít bạn đời của người khác đáng xấu hổ đấy chứ.” Tôi đáp trả, tuyệt đối không nể .
Bà ta thử trả treo xem, hôm nay tôi không xé nát cái già thì tôi đổi họ.
Mẹ chồng tôi tái , bắt đầu quan sát bà kỹ lưỡng hơn.
Hai người là chị em thân thiết từ nhỏ, nhưng nói chung bà ta sống sung sướng lắm, chí ít là sướng hơn mẹ chồng tôi nhiều vì chồng bà ta là người hiền lành, chẳng bố chồng tôi.
Nhưng gia đình họ chỉ có một căn nhà tám người chen chúc nhau. dễ hiểu bà ta muốn tìm một ông già có , có nhà to hơn.
Bố chồng tôi đúng là một kẻ ngốc bị lợi dụng không biết.
Mẹ chồng tôi thì càng tội nghiệp.
“Sao cô ăn nói với người lớn thế hả?!”
Bà chưa kịp mở miệng, bố chồng tôi nhảy ra bênh vực.
“Ông chột dạ cái gì? Tôi nhắc đến ông chưa? Hay ông có tật thật giật mình? Chẳng lẽ ông già tôi nói lại là… ông?”
Hai chị của Tống Trăn quay sang nhìn bố mình với ánh mắt đầy nghi ngờ dò xét.
Bà chột dạ, ở lại ngồi bàn chông đứng dậy luôn:
“Thôi, chuyện nhà mấy người tôi chẳng khuyên nổi, cứ coi tôi chưa từng đến.”
Chưa từng đến?
Bà ta mơ à.
“Bà , hôm sinh nhật mẹ chồng tôi, tôi thấy bà ôm hôn bố chồng tôi .” Tôi tiến sát tới, thì thầm vào tai bà ta.
Bố chồng tôi hôn, bà ta không?
Tôi chống mắt lên chờ nè.
Bà hoảng sợ đến run rẩy, tái nhợt:
“Cô, cô nói gì cơ?”