Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qZOo3A6Nw

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Cô ta muốn lập một tài khoản để thanh minh cho mình, nhưng lại không biết nên nói gì, chỉ biết níu lấy tay Mặc Tư Thần cầu cứu.

“Anh Tư Thần, chẳng phải anh nói em chỉ cần lo chữa bệnh, những việc khác đều do anh xử lý sao?”

“Anh còn nói để chị Bạch Sơ Hạ chịu trận thay em, sau đó anh sẽ cho bọn họ một khoản tiền, họ sẽ không vạch mặt em nữa. Vậy giờ phải làm sao? Anh mau đi liên hệ với bọn họ, bắt họ câm miệng, bắt họ xin lỗi em, anh nói gì đi chứ!”

Mặc Tư Thần vốn đã bị chuyện cổ đông và Cục thuế vụ làm cho phiền não đến cực độ, giờ lại thấy bộ dạng điên cuồng này của Lâm Thanh Thiển, anh ta lập tức phát hỏa.

Anh ta hất tay cô ta ra, không kìm được mà trút hết cơn giận dồn nén suốt mấy ngày qua lên đầu cô ta.

“Làm sao tôi biết cô chữa bệnh kiểu đó? Giờ cô còn mặt mũi trách tôi? Cô đòi tôi đón lên thành phố, tôi đã đón. Cô đòi tôi bỏ tiền cho cô vào bệnh viện lớn, tôi cũng làm. Ghế trưởng khoa cũng tặng cho cô rồi, cô còn không ngồi vững. Suốt ngày chỉ biết khóc, cô có ích gì hả?”

Bất chợt, Mặc Tư Thần nhớ lại đêm ở nhà hàng hôm đó, khi tôi bị đánh đến mức thân thể đầy thương tích, tim anh ta bất giác thắt lại.

Ánh mắt anh ta nhìn Lâm Thanh Thiển càng lúc càng lạnh lẽo.

“Không phải cô nói là chỉ nhầm lẫn đơn khám thôi sao? Bọn họ muốn đối chất trước mặt cô nên tôi mới gọi Sơ Hạ đến giúp mà. Cô còn nói cô sợ, ăn nói lại vụng về, tôi mới để cô ấy ra mặt.”

Nghĩ đến những lời tôi run rẩy nói hôm đó, nghĩ đến đơn kiện ly hôn đã nộp và cả những việc tôi âm thầm làm sau đó, Mặc Tư Thần chỉ cảm thấy trời như sụp xuống.

Ba ngày sau, tin tức lại nổ ra: công ty của Mặc Tư Thần bị điều tra vì trốn thuế, nhà máy buộc phải ngừng hoạt động để phối hợp thanh tra.

Với đầy đủ chứng cứ, không chỉ đối mặt với khoản phạt gấp đôi, thậm chí anh ta còn có khả năng phải ngồi tù.

Hơn nữa, anh ta còn bị nghi ngờ dính líu đến việc bỏ tiền giúp Lâm Thanh Thiển mua chức.

Lúc bạn thân tôi buột miệng nói một câu châm chọc, phản ứng thái quá của Lâm Thanh Thiển khiến tôi lập tức sinh nghi.

Sau khi cùng bạn thân gửi đơn tố cáo và tài liệu chứng minh công ty Mặc Tư Thần trốn thuế đến Cục thuế vụ, tôi bắt đầu điều tra riêng chuyện của Lâm Thanh Thiển.

Không điều tra thì thôi, vừa tra là phát hiện ra cả đống chuyện giật gân.

Mua điểm để đậu vào hệ chính quy, mua luận văn tốt nghiệp, mua cả chức vụ trong bệnh viện.

Bảo sao vừa mới thực tập chưa được bao lâu đã có thể ngồi ngang hàng với bác sĩ hướng dẫn kỳ cựu.

Tôi cứ tưởng do năng lực cô ta vượt trội, nào ngờ là ví tiền vượt trội.

Không trách được, có một thời gian Mặc Tư Thần luôn kêu lợi nhuận công ty giảm đi vài phần trăm, e rằng khoản đó chính là dùng để “đầu tư” cho Lâm Thanh Thiển.

Bên phía Mặc Tư Thần đang nước sôi lửa bỏng, bên phía Lâm Thanh Thiển cũng chẳng khá hơn là bao.

Bạn thân tôi đặt đũa xuống, giơ điện thoại đưa tôi xem một tin tức mới.

“Nè.”

“Bệnh viện đã chính thức sa thải cô ta rồi, sảng khoái ghê!”

Tin tức ghi rõ: Hôm nay bệnh viện đã đưa ra thông báo, xác thực toàn bộ thông tin lan truyền trên mạng về Lâm Thanh Thiển.

Sau khi nghiêm khắc phê bình, bệnh viện tuyên bố đuổi việc cô ta và cấm vĩnh viễn không tuyển dụng lại.

Cuối cùng danh tiếng của tôi cũng được trả lại.

“Có người bình luận nói hôm đó thấy cô ta khóc lóc chạy khỏi bệnh viện, sau đó không thấy xuất hiện nữa, chắc là không còn mặt mũi ra đường.”

“Không có mặt mũi vẫn phải ra đường thôi. Ai biết được, có khi cô ta và Mặc Tư Thần lại gặp nhau trong trại tạm giam ấy chứ.”

Tôi và bạn thân nhìn nhau bật cười, đúng lúc đó chuông cửa vang lên.

Tôi không ngờ rằng, khi đã rơi xuống đáy vực, người đầu tiên Mặc Tư Thần tìm đến lại là tôi.

Một thời gian không gặp, anh ta tiều tụy đi trông thấy.

“Tiểu Hạ…”

Giọng anh ta rất nhỏ, nhưng tôi vẫn nghe rõ từng chữ.

Anh ta kể cho tôi nghe hết chuỗi sự việc đã xảy ra trong thời gian này.

Anh ta bị các cổ đông còn lại gạt ra khỏi công ty. Nhưng đến nước này rồi, kết cục chỉ còn là cá chết lưới rách.

E là Mặc thị sắp chính thức tuyên bố phá sản.

“Xin lỗi.”

“Anh hiểu vì sao em nhất định phải ly hôn rồi. Là do anh tham lam, vừa muốn em làm vợ mình, lại vừa muốn tận hưởng sự mập mờ với Lâm Thanh Thiển, cùng với cảm giác được cô ta dựa dẫm vào anh…”

“Những chuyện trước kia anh làm mà không được sự đồng ý của em, anh xin lỗi. Những việc ép em giúp đỡ, không nói một lời đã kéo em vào, anh cũng xin lỗi.”

“Anh biết, giờ nói những lời này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa… nhưng anh vẫn muốn nói, giữa anh và Lâm Thanh Thiển không xảy ra điều gì như em nghĩ. Đêm đó, anh chỉ là uống say, tức giận nên uống hơi nhiều, rồi nhầm cô ta thành em… Anh chỉ hôn một cái…”

“Ọe!”

Anh ta vừa dứt lời, bạn thân tôi đã không nhịn được mà nôn khan.

“Buồn nôn thật đấy, bị cắm sừng còn phân ra nhẹ hay nặng à?”

Mặt Mặc Tư Thần lập tức trắng bệch. Có lẽ vì biết bản thân quá mất mặt, ánh mắt anh ta nhìn tôi không kiềm được mà mang theo chút cầu xin.

“Anh biết anh rất tệ, nhưng Tiểu Hạ, chúng ta đã bên nhau tám năm, có thể nào… chỉ vì tám năm ấy, cho anh một cơ hội được không? Em có thể hủy đơn kiện ly hôn không?”

“Dĩ nhiên là không.”

Tôi điềm nhiên nhìn Mặc Tư Thần.

“Sau khi tòa tuyên án ly hôn, tôi muốn nhận lại phần tài sản thuộc về tôi sớm nhất có thể.”

Tập đoàn Mặc thị đã phá sản, vụ trốn thuế cũng sắp bị đưa ra xét xử. Tài sản dưới danh nghĩa của anh ta và mẹ anh ta đều đã bị phong tỏa.

Nhưng tôi biết, vẫn còn một khoản không nhỏ được quy đổi thành tiền mặt và chuyển vào tay Lâm Thanh Thiển.

Số tiền ấy vốn là phần anh ta hứa dùng để mua nhà cho tôi, nhưng sau đó lại bịa đủ lý do trì hoãn, rồi lén đưa hết cho cô ta.

Khoản tiền đó thuộc về tài sản chung của vợ chồng. Lâm Thanh Thiển buộc phải trả lại.

Về sau, tòa chính thức tuyên bố tôi và Mặc Tư Thần ly hôn. Dù không cam tâm, Lâm Thanh Thiển vẫn phải hoàn trả toàn bộ số tiền kia cho tôi.

Tôi dùng số tiền ấy dẫn bạn thân đi du lịch nửa năm. Khi trở về, hai chúng tôi cùng nhau mở một văn phòng làm việc nhỏ.

Cũng trong khoảng thời gian đó, tôi tình cờ thấy được một bài báo cũ cách đây nửa năm. Không ít người từng mắng chửi tôi nay lại viết bài công khai xin lỗi.

Sau khi thân bại danh liệt, Lâm Thanh Thiển bị chính những bệnh nhân từng bị cô ta hại tìm tới, ăn một trận đòn nhừ tử, sau đó cuốn gói trở về quê.

Danh tiếng đã mục nát, cô ta chỉ còn cách vội vàng cưới một người đàn ông đã ly hôn, sống ở thị trấn nhỏ xa xôi.

Còn Mặc Tư Thần thì bị kết án ba năm tù.

Nhưng chỉ mới một năm đã không chịu nổi tất cả mọi thứ, không những quay về điểm xuất phát, mà còn thê thảm hơn cả điểm bắt đầu. Anh ta sụp đổ, cuối cùng bị đưa vào viện tâm thần.

Mọi chuyện đến đây là kết thúc.

Tôi tắt bài báo cuối cùng.

Bây giờ, tôi muốn tận hưởng một chương mới trong cuộc đời mình.

-Hết-

Tùy chỉnh
Danh sách chương