Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi lặng lẽ suy nghĩ.
Cố Tinh nói không sai.
“Ban đầu anh chỉ tin anh trai, tin anh ấy không thể ngoại tình.
Em vì vậy mà giận dỗi rồi đòi …
Ngọa ngoãn, anh rất buồn.”
Anh ấy tiếp tục nói một mình.
Tôi dần cảm thấy có gì không ổn.
Có lẽ, giữa tôi và Cố Tinh, tình cảm vợ chồng không sâu đậm như tôi nghĩ.
Chỉ vì một cơn giận, tôi lại đòi .
dù thế nào, tôi cũng không thể bỏ lại con.
Tôi sinh ra cô nhi viện, tôi hiểu rõ cảm giác không có cha mẹ yêu thương là thế nào.
Làm sao tôi có thể nhẫn tâm bỏ con lại để cùng An An bỏ trốn?
Tôi nhìn sang, lạnh giọng hỏi:
“Cố Tinh, anh còn chuyện gì giấu tôi đúng không?”
Cố Tinh giật mình.
“Không… không có.”
18
Tôi không tin. Không có ký ức, không có nghĩa là tôi không hiểu bản mình.
Nếu chỉ đơn thuần là Cố Tinh đứng về phía anh trai mình, tôi không hồ đồ đến mức bỏ con mà đi. An An cũng nói, tôi cãi nhau với Cố Tinh vì chuyện , nên mới .
Quá nhiều yếu tố.
Tôi trằn trọc trên giường, không ngừng tiêu hóa những thông tin nhận hai ngày qua.
Tiểu Bối bà Cố đón về. Cố Tinh nhân cơ hội trèo lên giường, tôi đạp xuống. Anh ta rất tủi .
“Vợ ơi…”
“Hiện tại tôi là Ngọa Ngoãn 21 tuổi, tôi còn độc , anh đi ra chỗ khác đi.” Tôi ôm gối ngủ.
Cố Tinh há hốc mồm: “ cũng sao?”
“Chẳng vậy sao? Khi tôi 21 tuổi tôi độc mà.”
Cố Tinh im lặng. Anh ta ôm gối, lề mề, không cam tâm tình nguyện đi ra ngoài.
Hai mươi phút .
Cửa phòng gõ. Tôi sắp ngủ thiếp đi, bực mình hét lên: “Đừng gõ nữa!”
Vẫn còn gõ.
Tôi nhịn rồi lại nhịn, bò dậy.
Mở cửa mắng người.
“Vị cô độc , có cần phục vụ không?”
Giọng nói ấm áp của người đàn ông, kèm theo nụ lấy lòng. Cố Tinh mặc vest chỉnh tề, nút áo sơ mi ở n.g.ự.c không cài, để lộ một chút lồng n.g.ự.c trắng nõn săn chắc, ẩn hiện. Anh ta vốn đẹp trai, lên càng khiến người ta không thể rời mắt.
Tôi chửi thề cứng họng.
“Miễn phí, cô có cần không?” Anh ta lại hỏi.
Mỹ nam kế. Mỹ nam kế…
Tôi nuốt nước bọt, cơ thể nhanh hơn não, nghiêng người mở cửa phòng. Ánh mắt Cố Tinh lóe lên gian xảo, đắc ý bước , mặt đúng như dự đoán.
Anh ta nhà liền cởi áo khoác, miệng còn lẩm bẩm: “Nóng thật, cô , cô có thể điều hòa nhiệt độ thấp xuống một chút không?”
Tôi sắc đẹp câu mất hồn vía. , lại Cố Tinh nắm lấy ngón tay. Anh ta cúi đầu, nhẹ nhàng lên tay tôi. Anh ta ngẩng mắt lên, giọng nói dễ nghe, hỏi không ngừng.
“Cô thử không?”
“Thử gì?”
Cố Tinh đểu. Anh ta mấp máy môi không phát ra tiếng.
“Mười tám…cộng”
19
Ngày hôm .
Tôi, cô Ngọa Ngoãn 21 tuổi, thoát kiếp độc . Cố Tinh ôm tôi, khúc khích : “Vợ ơi, em có thích kiểu chơi không?”
Tôi hồi tưởng lại, gật đầu. Hèn chi tôi lại kết và sinh con với Cố Tinh. Anh ta nhìn có không trưởng thành lắm, ở một khía cạnh nào lại rất có ưu thế.
Cố Tinh nhận lời khẳng định, vô cùng vui .
“Lần thử khác nữa nhé.” Tôi nói.
“!”
Cố Tinh lại nói: “Anh nhất định thể hiện tốt hơn nữa.”
“Thôi khỏi, bây giờ thế là rất rồi.”
“Thôi .” Anh ta có tiếc nuối.
Tôi ở bên cạnh Cố Tinh một tháng, rảnh rỗi chơi với Tiểu Bối. Thỉnh thoảng đến công ty Cố Tinh tìm anh ta.
……….
nhà vệ sinh của công ty.
Tôi còn chưa bước ra, một người mặc váy đỏ kiều diễm nắm tóc lôi đi. Cô ta ánh mắt sắc lạnh, túm tóc tôi kéo buồng vệ sinh. đóng sập cửa lại, khóa trái.
“Đây chẳng là cô Ngọa Ngoãn sao? Vẫn còn sống đấy à.” Người nghiến răng nghiến lợi nói.
Tôi thấy cô ta lạ hoắc. Lại biết cô ta rốt cuộc đang nói gì. Thế là tôi nhướng mày: “Sao?”
Người khẩy: “Tôi còn tưởng cô c.h.ế.t rồi chứ.”
“Tôi chưa chết, cô định làm gì?”
Lời vừa dứt. Người nhấc nắp lên, túm gáy tôi, định ấn mặt tôi . Miệng vẫn không ngừng chửi rủa: “Cô giỏi giang lắm không, chẳng hại c.h.ế.t tôi sao? Haha, cô tưởng tôi sợ cô à?
“Kiều An An đồ ngu ngốc tìm cô ra mặt, cô xem có tác dụng gì không?
“ lòng Cố Lẫm có tôi, cô và Kiều An An có làm loạn thế nào đi nữa, anh ấy cũng không đuổi tôi đi. Khôn hồn tự mình đi!”
Tôi nghe sơ qua hiểu. Nghe thấy An An mắng là đồ ngu ngốc, lửa giận lòng tôi bốc lên. Miệng tôi theo bản năng phản bác: “ lòng Cố Lẫm có cô, cô không là kẻ hai mặt chuyên đi gián?! Tỉnh táo lại đi, còn sống thế giới của riêng mình, tưởng mình là vạn người mê à!”
Cánh tay người khựng lại.
Tôi lập tức thoát khỏi sự khống chế, đứng dậy, đậy nắp lại. Ấn đầu cô ta nắp , đập mạnh vài . Lại mở nắp ra.
“Mời cô uống nước.” Tôi lạnh giọng nói.