Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
nhỏ, cơ thể ca ca của ta triển không hoàn thiện.
Mẫu thân bèn một nàng lùn về phường người, rằng dùng để “đánh tiểu nhân”. Nghe đồn làm vậy không chỉ giúp thân thể ca ca trở nên bình mà còn có thể mang vận may về cho .
Nhưng tuyệt đối không xâm phạm điều cấm kỵ trên người của nàng lùn.
Mẫu thân đánh nàng lùn mình mẩy đẫm máu, đánh lầm rầm chú ngữ:
“Đánh tiểu nhân ngươi! Đánh lệch cái miệng tiểu nhân ngươi!”
Cho tới một ngày, chẳng hiểu vì sao mẫu thân đánh thế nào không còn linh nghiệm nữa.
Bởi bà ta không biết rằng, ca ca không kìm lòng, ép buộc nàng lùn phá điều cấm kỵ ấy…
1
Ca ca ta thân thể cường tráng như trâu, diện mạo anh tuấn phi phàm.
Duy chỉ có hiếm khuyết chí mạng … dục chậm.
Mẫu thân bèn về một nàng lùn phường người, thân hình nàng ta chỉ cao chừng bốn thước nhưng dung nhan lại cực kỳ diễm lệ.
thôn ta chưa từng có ai sở hữu tư sắc ấy.
Ca ca thấy, mắt đờ đẫn, giọng mang theo nét hưng phấn khó che giấu:
“Mẫu thân! Mẫu thân người về làm gì? Chẳng lẽ … cưới về làm thê tử cho ?”
Mẫu thân đá mạnh cái lồng, nàng lùn xinh đẹp kinh hãi kêu lên một tiếng khẽ, đôi mắt mở to long lanh đầy vẻ đáng thương.
Ca ca bắt không nhẫn nại nổi.
Mẫu thân liền hắt một chậu nước lạnh lên người hắn:
“Tất nhiên để đánh tiểu nhân rồi!”
“Mẫu thân dò hỏi kỹ rồi, thứ linh nghiệm lắm! Những chuyện như dục chậm, vận xui… đều vì trên thân có tiểu quỷ đeo bám!”
“Hài nhi à, chỉ cần đánh tiểu nhân sẽ dọa bọn tiểu quỷ ấy chạy , sẽ khỏe mạnh như người bình !”
Ca ca nghe xong thì tươi rạng rỡ, lập tức xách nàng lùn ra khỏi lồng, nhanh về phía phòng.
Chỉ … hắn hiểu sai ý của mẫu thân.
Mẫu thân phóng người như tên bắn, đẩy ta, kẻ đang đứng một bên hóng chuyện, ngã sõng soài, rồi chắn trước mặt ca ca: “Không .”
Ca ca m.á.u huyết sôi trào, giọng lộ vẻ gấp gáp: “Sao lại không ?”
Mẫu thân nở nụ , nhẹ nhàng : “Đánh tiểu nhân có quy củ. Nàng lùn không thể đụng . Hễ phạm điều cấm sẽ có chuyện xảy ra.”
“Nghe lời mẫu thân, cứ đánh một trận cho ra trò, ta sẽ tài! Khi bình rồi, muốn lấy cô nương nào chẳng ?”
Ca ca nửa tin nửa ngờ, liền đưa vặn tai nàng lùn một cái.
Vì xuyên làm việc nặng, sức lực hắn mạnh mẽ khác .
Cái tai nhỏ nhắn yếu ớt của nàng lùn bị vặn rách toạc, m.á.u tươi trào ra.
Cùng lúc tiếng hét chói tai vang lên, thì trên xà rơi xuống một thỏi sáng loáng.
Mẫu thân lập tức nhào tới, ôm thỏi lòng, hôn liếm, nét mặt đầy vẻ tham lam thỏa mãn.
mắt bà ta nhìn chằm chằm nàng lùn đang hoảng loạn, nhưng mắt của nàng lùn lại hướng về phía ta.
Chỉ tiếc nàng ta cầu sai người rồi.
Ta vốn nhát gan sợ phiền, mắt liền tránh .
Mẫu thân bắt gặp cảnh đó, tức giận quát : “ nha c.h.ế.t tiệt, về ổ của ngươi ngay!”
Ta cúi che dung mạo xấu xí, ta chui lại chiếc rương gỗ chỗ ngủ của ta.
Tiếng hét của nàng lùn chẳng giống người , sắc nhọn lạ .
Tựa như xuyên qua gỗ dày, từng tiếng từng tiếng cào xé màng nhĩ của ta.
lòng ta bất an, khe khẽ hé một kẽ hở nhìn ra ngoài.
Nàng lùn bị đánh tới mức thê thảm.
Mẫu thân buộc sợi xích chó lên gậy, quất liên hồi thân thể nhỏ nhắn ấy.
Bà ta đánh niệm:
“Đánh cái tiểu nhân ngươi! Đánh lệch cái miệng tiểu nhân ngươi!”
Trần cứ mỗi cú quất lại rơi xuống một thỏi sáng lấp lánh.
Thân thể nàng lùn m.á.u me đầm đìa, da thịt bị xé rách từng mảng.
Thấy rơi xuống ngày càng nhiều, mắt mẫu thân đỏ như máu, động tác ngày càng hung bạo.
Cho khi một roi cuối cùng, lột một mảng da sau lưng nàng lùn.
Nàng lùn thét lên rồi hôn mê bất tỉnh.
Nhìn những thỏi lấp lánh dưới đất, mẫu thân mức không khép nổi miệng:
“ tài rồi! tài rồi!”
Mắt ta đỏ hoe.
Nhiều như vậy… chẳng lẽ ta có thể học rồi sao?
Ngay lúc đó, ca ca nhìn xuống thân thể mình, thét lên một tiếng phấn khích:
“Mẫu thân! Mẫu thân ơi! Chúng ta dọa tiểu nhân quỷ rồi!”
Ca ca bắt dục lần thứ hai. Tuy chưa quá rõ ràng, nhưng hiệu quả hiển nhiên có.
Mẫu thân còn lượm mười thỏi .
2
Chẳng mấy chốc, ta thu mắt lại, chăm chú quan sát nàng lùn đang ngã vũng máu.
Vết thương trên thân nàng ta đang dần lành lại, mí mắt khẽ động đậy.
Không rõ vì sao, ta cảm thấy trên người nàng ta có điều gì đó rất bất .
Mẫu thân bỗng ngồi phịch lên rương gỗ của ta, hoàn toàn chắn tầm mắt.
Chỉ nghe bà ta : “Phường người quả thật không lừa gạt. Đánh tiểu nhân có thể thực hiện điều ước.”
“Nhi tử à, hôm nay mẫu thân đánh mỏi rồi. Ngày mai tới lượt ! cứ ra mạnh một chút, mấy hôm nữa mẫu thân sẽ tìm bà mối kiếm vợ cho !”
“Yên tâm , nàng lùn đánh không hỏng đâu. Phường người từng rồi, càng đánh càng lì!”
“Khóa kỹ cửa lại, đừng để nàng ta chạy mất. Ngày mai mẫu thân phải ra chợ ít thịt sống có m.á.u về cho nàng ta ăn. Chẳng hiểu phường người nuôi kiểu gì, lại nàng lùn phải ăn thịt tươi có m.á.u mới sống nổi!”
Tiếng vui vẻ của mẫu thân và ca ca khiến ta nắm c.h.ặ.t t.a.y lại, răng cắn chặt nỗi ra tiếng “cạch cạch”.
Chiếc rương gỗ đỏ chỉ có vài lỗ nhỏ để ta thở.
đèn mờ mờ xuyên qua đó, soi lên một gương mặt dữ tợn đầy ám ảnh.
Mẫu thân ta vốn có nhan sắc khuynh thành, ca ca thừa hưởng dung mạo ấy.
Nếu không phải vì khiếm khuyết bẩm sinh, chắc hẳn bà mối tranh nhanh đạp gãy ngưỡng cửa rồi.
Còn ta thì khác.
Diện mạo ta cực kỳ xấu xí.
Tuy vóc dáng có phần giống mẫu thân, nhưng bà vẫn xem ta nỗi nhục, bắt ta nhỏ phải sống cái rương cũ kỹ ở xó bếp.
Ngồi rương, ta nhìn lỗ thở ra ngoài, thấy đám bạn thôn đang đùa chạy qua chạy lại trước cửa mình…