Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

13. 

Tối đó, tôi lặng trốn ở một góc ngoài phòng bệnh của Trương Ngọc, thấy lén lút vào phòng bệnh của chị ta.

Vừa vào , người liền ôm chầm lấy nhau.

“May mà anh tình cờ nhìn thấy em trên phố, không em thảm rồi.”

ra là phát hiện ra Trương Ngọc, đó báo cảnh sát. tiệt, đáng tôi nên giải quyết luôn cả mới phải.

người vẫn bàn tính:

“Yên tâm, chỉ người bị bắt, bố mẹ em sẽ biết là em gái đã bán em đi, anh không tin họ còn giữ lại đứa con gái này!”

“Chỉ em về nhà, bày ra vài trò nhỏ là con bé Tiểu Tuyết kia sẽ phải ngoan ngoãn cuốn gói biến đi, đến đó chúng ta có thể ở bên nhau rồi!”

Tôi tuyệt đối không thể để họ thực hiện được âm mưu.

Nhưng tôi phải thế nào đây, thân phận hiện tại của tôi là một đứa trẻ, gì tôi có thể quá hạn chế.

Hơn nữa, dù có vạch trần chuyện Trương Ngọc bán tôi, nhưng việc tôi bán ngược lại Trương Ngọc cũng là thật.

Và bấy lâu nay tôi chưa từng hé răng nửa lời. Đến đó bố mẹ sẽ nghĩ thế nào về tôi?

Tôi suy nghĩ vô tình va vào lòng Tiểu Tuyết. Chị ấy dịu dàng xoa tôi:

thế, em lơ đãng vậy hả? Đi đường phải tập trung chứ.”

Tôi nói qua loa vài câu rồi nhanh chóng trốn vào phòng tiếp tục nghĩ cách.

Mấy ngày trôi qua, tôi luôn nặng trĩu tâm , Tiểu Tuyết đều nhìn thấy, chị ấy nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không thốt nên lời.

Ba ngày , cảnh sát thông báo cho chúng tôi, người đã bị bắt.

Lòng tôi lập tức thắt lại, xem ra chỉ có thể giả điên giả dại thôi.

Đến sở cảnh sát, tôi thấy Trần và người đàn ông bị còng ở đó.

Trương Ngọc cũng bị đẩy đến sở cảnh sát, nhìn thấy Trần và người kia, chị ta đặc biệt kích động, không chỉ vào họ.

Chị ta còn viết trên giấy: “Trương đã bán tôi cho họ, nhất định phải nghiêm trị 3 người đó, còn em gái tôi, nó phải không toàn thây!”

Cảnh sát cầm gì Trương Ngọc viết cho Trần và người kia xem.

“Lời cô bé nói có phải thật không, có phải cô nhóc này đã bán chị của mình cho các người không?”

Trần nhìn Trương Ngọc rồi lại nhìn tôi, đó lặng lắc .

“Con khốn đó nói linh tinh gì vậy, là nó bán em gái ruột của mình cho tôi mà.”

Mắt bố mẹ tôi lập tức trừng lớn nhìn chằm chằm Trương Ngọc. Trên trán Trương Ngọc chảy ra vài giọt mồ hôi, chị ta tiếp tục viết trên giấy.

“Con thừa nhận đúng là con có ý định đó, nhưng kết quả là Trương Vy đã bán con! Con bé đã trốn thoát khỏi nhà người, không thèm nhìn con một cái, còn nói con bỏ trốn theo đàn ông, bảo bố mẹ đừng tìm con!”

Ánh mắt bố mẹ tôi lại một lần nữa đổ dồn lên người tôi, cơ thể tôi nóng bừng như lửa đốt. Mẹ tôi hỏi:

“Tiểu , chị con nói có thật không, con vẫn luôn biết chị con bị người bắt đi ?”

Tôi ngẩng định giải thích, nhưng Trần đã nhanh hơn một bước.

“Này này, nói linh tinh gì vậy, chính bán em gái cho chúng tao, còn nói sẽ cầm số tiền này bỏ trốn theo trai.”

“Kết quả là đứa trẻ này giãy giụa không , va vào cột điện rồi ngất đi. đó chúng tao cứ tưởng nó rồi, một đứa trẻ chúng tao bắt gì, lại không đi về không, nên mới trói đi thay đấy!”

14. 

Tôi ngẩng nhìn Trần không thể tin được.

nào có người uy h.i.ế.p bà ta? Là ai giúp tôi?

Đột nhiên có một bàn không vỗ vào vai tôi, như thể an ủi.

Tôi quay lại, là chị Tiểu Tuyết.

Bố mẹ tôi nghe xong, bất chấp can ngăn của cảnh sát, lập tức xông lên đánh đ.ấ.m Trương Ngọc.

Trương Ngọc bị đánh rất đau nhưng không nói được lời nào, chỉ có thể không cào đất bằng móng .

Ánh mắt chị ta lại nhìn chằm chằm vào tôi, đầy vẻ không cam lòng.

“Con nhỏ tiệt, bán em gái, còn tưởng đổ lỗi ngược lại cho em, đúng là đáng đời! Đáng đời chịu khổ 2 năm nay! Tao phải đánh !”

Nếu không phải cảnh sát kéo ra kịp thời, Trương Ngọc đã bị đánh rồi.

này, cũng lén lút xuất hiện ở sở cảnh sát.

Trương Ngọc như vớ được cọng rơm cứu mạng, không chỉ vào hắn ta, dường như nói hắn ta có thể chứng.

Chị Tiểu Tuyết nhanh hơn một bước hỏi:

“Cậu đến đây gì? nào cậu là đồng phạm vụ Trương Ngọc bắt cóc Tiểu ? Hay là để đám người kia xác nhận xem cậu bạn trai miệng Trương Ngọc có phải người này không?”

lập tức cứng đờ người, nếu thực bị điều tra ra phiền phức lớn rồi.

“Không liên quan gì đến tôi, tất cả đều là do Trương Ngọc chủ mưu, cô ta nói chỉ bán em gái ruột đi là có thể đưa tôi về rồi, tôi không hề tham gia vào việc bán gì cả!”

Ánh sáng mắt Trương Ngọc hoàn toàn tắt ngúm.

15. 

Vụ án này nhanh chóng được đưa ra xét xử, Trần và đồng vì tội bán người mà bị tuyên án tử hình.

Còn Trương Ngọc và tuy có tham gia vào việc lên kế hoạch, nhưng cuối cùng không thực hiện thành công, lại là trẻ vị thành niên nên chỉ bị giáo dục một trận rồi được thả ra.

Thế nhưng bố mẹ tôi không còn mang Trương Ngọc về nhà nữa.

Nhưng cả người đồng thời cũng có một thắc mắc, tại tôi lại không nhớ chuyện đã xảy ra.

Chị Tiểu Tuyết đứng ra giải thích giúp tôi.

“Đây có là cơ chế tự vệ của con người. Cảnh tượng đó chắc chắn rất đáng sợ, nên Tiểu mới chọn cách quên đi ký ức đó.”

Bố mẹ tôi đau lòng ôm tôi vào lòng.

“Không nhớ được tốt rồi, Tiểu của chúng ta chỉ ghi nhớ điều vui vẻ thôi.”

này bên ngoài trời mưa lớn, Trương Ngọc bò đến không cầu xin bố mẹ tôi cho chị ta vào.

Móng cào vào phát ra âm thanh rợn người, nhưng bố mẹ tôi không hề ra xem, chỉ gọi một cuộc điện thoại.

đó, xe của bệnh viện tâm thần dừng trước nhà, Trương Ngọc bị trói chặt đưa lên xe.

Mẹ tôi nói với vẻ cay độc: “Cứ để nó tự sinh tự diệt đi!”

Tôi nhìn chiếc xe của bệnh viện tâm thần dần khuất xa, mỉm cười hài lòng, quay lại thấy chị Tiểu Tuyết đứng phía .

Tôi đã đoán được đại khái rồi.

Bởi vì vài ngày trước chính là thời điểm cha mẹ tỷ phú của chị Tiểu Tuyết nhận lại con gái.

Quả nhiên vài ngày , cha mẹ tỷ phú của chị ấy đã mang theo món quà giá trị lớn đến tận nhà cảm ơn chúng tôi.

Tôi và Tiểu Tuyết không nói gì nhiều, chỉ lao vào lòng chị ấy.

Chị ấy đột nhiên nói với tôi:

“Chị còn có một món quà tặng em.”

điện thoại là một bức ảnh, bị đánh đến sùi bọt mép nằm bất tỉnh trên đường.

Tôi ngạc nhiên mở miệng:

“Chị ơi, chị không hỏi em tại lại vậy ?”

Chị Tiểu Tuyết ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng nói:

“Không . Chỉ là người không tốt với Tiểu , chị sẽ giúp em loại bỏ. Tiểu của chúng ta chỉ lớn lên khỏe mạnh là được.”

“Bởi vì em là một tia sáng cuộc đời chị.”

Tôi vùi vào lòng chị ấy, đáp lại một chữ.

“Vâng.”

Xem ra tôi đã thực trở thành nữ chính một câu chuyện cứu rỗi rồi.

Nhưng người tôi cứu không phải nam chính, mà là chị gái của tôi.

Và đây, đúng là quyết định đúng đắn nhất đời tôi!

(Hết)

Tùy chỉnh
Danh sách chương